Em nghe mùa thu gọi
Trong tiếng lá rì rào
Vòm trời xanh khe khẽ
Chiều nay bỗng xôn xao.
Em đan tay vào gió
Gom một chút hơi thu
Sương nhẹ tan trong nắng
Êm như một lời ru.
Vườn nhà ai hoa nở
Dịu dàng thoáng hương đưa
Thương hoa vàng mấy độ
Đường trần ...
em về chưa?
Em nghe tình yêu gọi
Rộn rã nơi tim mình
Mùa thu cười khúc khích
Trong trẻo một bình minh.
Vũ Ngọc Hạnh Dung
Post a Comment