"Dù bị đau đớn quằn quại, tôi vẫn tha thiết yêu thương trần gian điên dại này"



ca sĩ : Giao Linh & Tuấn Vũ

Có người nào không ngậm ngùi cho duyên kiếp khi nghe kể chuyện xưa.
Chuyện hoa pensee đau thương và dang dở nàng đã khoác nâu sồng.
Rồi từ đấy bao lần lệ hoen mi,
Niềm ưu tư khoác lên trên đôi vai gầy
Cuộc đời chìm trôi theo tiếng kệ kinh
Chuyện ngày xưa chỉ thoáng trong mơ.

Đến một ngày kia chàng được tin cho biết nơi nương bóng từ bi
Ngỡ đang trong mơ, bâng khuâng chàng khẽ nói từ đây hết lạnh lùng
Rồi tìm đến ngôi chùa nằm cô liêu,
Cành pensee tím trong đôi tay mong chờ
Nguyện cầu pensee xưa trong tim em chưa tan vỡ
Những hẹn thề chưa phai.

Đường mòn đưa lối đến,
Chùa nằm im trong hoàng hôn
Trong thoáng em nguyện cầu quỳ nghiêng nghiêng chắp đôi tay.
Đau đớn thay tàn tạ đã phai úa nét xuân thì
Ai ngỡ ngàng hơn ai, khi em nhìn ra hiên vắng
Chợt nghe không gian như tan vỡ khi thấy lại người yêu xưa
Biết bao ngẹn ngào, pensee đó người yêu đây !

Bỗng chợt thoảng đưa đâu đây vang trong gió ngân nga mấy hồi chuông.
Ngày xin quy y năm xưa nàng đã hứa thành tâm hiến Phật đài
Tình yêu cũ lỡ rồi thì cho quên,
Chuyện ngày xưa nhắc chi cho thêm đau lòng
Nàng buồn quay trở gót hay chăng ai đang chua xót
Nghiến vỡ cành hoa xưa.

Tháng ngày dần trôi cuộc đời trai chinh chiến muôn phương bước đường xa
Ngày về nơi đây thăm em thì nghe nói nàng đã chết lâu rồi.
Chàng đau đớn nghe kể rằng ni cô
Lệ ngập mi ước mong xin chôn trên đồi
Cạnh mồ hoa năm xưa chàng vội tìm lên nơi ấy
Bóng người xưa nay đâu ...

***

Bài hát này mình nghe từ hồi còn bé, cấp 2 thì phải, hàng xóm bật văng vẳng mấy bài Giao Linh Tuấn Vũ hát nghe đã mê rồi. Sau này không ngờ bài này là của ca sĩ nhạc sĩ Ngọc Sơn sáng tác. Giờ đảm bảo 100% là các bạn không thể tìm được nhạc mp3 trên mạng do Giao Linh & Tuấn Vũ song ca vì ngày trước chỉ có ở băng cát xét mà thôi :D. Mình cũng chả hiểu sao trong máy tính mình vẫn còn lưu trữ tới tận giờ. Tuy chất lượng hơi thấp nhưng up lên cho những ai thích nghe nhạc sến như mình.

* Một vài nét về hoa PENSEE:

Pensée có tên khoa học là Viola tricolor thuộc chi Viola, họ Violaceae (họ Hoa Tím). Người Việt gọi là hoa Bướm, Tử La Lan hay hoa Tương tư nhưng phổ thông nhất là hoa Păng-xê lấy âm từ tiếng Pháp Pensée.

Ngoài hoa phượng, pensée cũng được gọi là hoa học trò vì hoa có cánh mỏng dễ ép khô, rất được lứa tuổi mực tím thích đặt vào các trang sách vở, lưu bút làm kỷ niệm.Nếu màu tím của Lục bình là tím buồn xao xuyến, tím đến chạnh lòng, thì màu tím của pensée là tím hoài niệm, tím của ký ức tương tư ...

Pensée được con người ưu ái đặt cho nhiều mỹ danh và đi vào văn học, nghệ thuật một cách nhẹ nhàng, sâu lắng. Người ta gọi pensée là Heartsease - Sự Thanh thản vì người ta tin rằng những cánh hoa hình trái tim này có thể chữa lành những trái tim tan vỡ, an ủi những nỗi đau tình yêu. Pensée là biểu tượng cho những gì thuộc về kỷ niệm và mang ý nghĩa tương tư. Trong ngôn ngữ loài hoa, pensée mang thông điệp “Thinking of You” (Nhớ về em, nhớ về anh) hay “Người đã chiếm giữ mọi tâm tư của tôi".

Người phương Tây rất yêu mến hoa pensée mà thêu dệt cho nó biết bao truyền thuyết rất đẹp và trải hồn pensée lên biết bao vần thơ say đắm


I send the pansies while the year is young
Yellow as sunshine, purple as the night;
Flowers of remembrance, ever fondly sung
By all the chiefest of the Sons of Light;
And if in recollection lives regret
For wasted days and dreams that were not true,
I tell thee that the "pansy freak’d with jet"
Is still the heart’s ease that the poets knew
Take all the sweetness of a gift unsought
And for the pansies send me back a thought

Gởi tặng em hoa păng-xê tươi trẻ
Vàng như ánh dương, tím tựa trời đêm
Kỷ niệm ùa về khúc hát dịu êm
Bằng ánh sáng rõ ràng và dào dạt
Những giấc mơ hoang , những ngày tẻ nhạt
Tiếc nuối vô bờ hoài niệm khôn nguôi
Với păng-xê xin được nói cùng người
Hoa thanh thản một trái tim thi sĩ
Hoa khơi gợi một hướng về suy nghĩ
Hãy nhận và trao yêu quý ngọt ngào.
(Pansies của Sarah Doudney)

Một số hình ảnh hoa Pensee (click vào hình xem cỡ to hơn)












Sunday August 26, 2007 - 02:09pm (ICT)





Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn

Yêu
Yêu thơ để biết đa sầu
Yêu trăng để biết bắt đầu mộng mơ
Yêu hoa để biết đợi chờ
Yêu em để biết dại khờ … Thế thôi …

***

Tình muộn
Cảm ơn em đã yêu tôi
Cảm ơn mây trắng cuối trời còn bay
Cảm ơn trăng rụng vào tay
Giở xem ngơ ngác … hương bay ngậm ngùi …

***

Tình vỡ
Tình em như cánh chuồn chuồn
Khi bay đậu lại nỗi buồn riêng tôi
Dây trầu chưa quấn chợt rơi
Vành trăng chợt vỡ để người chợt xa …

***

Cỏ may
Cỏ may may cỏ trên đồi
Một chiều gỡ cỏ anh ngồi bên em
Anh gần, em nhích xa thêm
Trên trời mây trắng êm đềm ... trôi qua !

Bây giờ em đã đi xa
Cỏ may anh gỡ lệ nhoà … ướt tay !

Ca sĩ : Khánh Ly
Lòng muốn trao bằng tiếng nói
Bằng lá thư màu giấy mới
Bằng muôn cánh hoa tươi
Bằng môi hé duyên cười
Bằng đôi mắt lả lơi.
Ngàn khúc ca tìm nhớ mãi
Từng ý thơ hòa luyến ái
Chờ trao đến bên ai
Cùng xây giấc mơ dài
Rồi đi về tương lai.
Nào ngờ đôi tâm tư
Khi gặp duyên đưa lối
Ngỡ ngàng sao im vắng tiếng nói
Âm thầm nghe hơi gió
Ngân dư âm xa xôi
Đưa chiều về cuối trời.
Lòng vẫn như bờ suối vắng
Tình vẫn nguyên tờ giấy trắng
Dù chưa thắm giấc mơ
Thời gian xóa mong chờ
Lòng ta còn vương tơ.



Lá buồn rơi một chiều mưa
Gió nghiêng nghiêng ướt đường thưa bóng người
Mái hiên nào cũng chật rồ
i,
Mình em ngơ ngẩn bồi hồ
i tìm anh.

Đâu rồ
i vòm lá bàng xanh
Đâu rồi hoa sấu giao cành vai em…
Chợt nghe xa – một tiếng chim
Như ai đó cũng đang tìm đến nhau

Mưa hoài, mưa mãi, mưa mau
Từng đàn bong bóng làm đau mặt hồ.
Hàng cây phượng đỏ chiều mưa
Cũng ngây thơ giỏ nước đùa tóc em.

Con đường xưa đã từng quen
Cũng bâng khuâng đứng im lìm đợi ai.



Đã lắng vào đêm hơi thở say,
Trời xanh hạ thấp xuống vai này.
Ôi bờ vai nhỏ xuân vừa dậy!
Ngọc ẩm hoa quỳnh ý ngón tay.

Anh hỏi ngàn sao trong mắt em,
Hàng mi trinh nữ vội buông rèm.
Hồn đau lưu lạc đêm rừng tóc,
Sương khói biên thùy hay trái tim.

Nguyệt thẹn hàm răng nét ngọc kiều,
Kề môi nghe biển rộng cô liêu.
Mây vương mười ngón tay mê ngủ,
Cung bậc làn da, lụa thủy triều.

Động giấc hoa đêm, lẩn dáng người,
Nghìn xưa vầng trán ấy sao rơi.
Mưa sương ánh mắt khung trời lạ,
Nửa mặt huyền vi sáng nụ cười.

Chớp mắt xuân thu động gót giày,
Vành mây còn rộng lối hương bay.
Bàn chân thôi cũng tan thành bướm,
Xô lệch không gian một nét mày.

Tay nhỏ thu hình cả giấc mê,
Anh xoay chiều núi đón em về.
Rừng trầm biển động hơi em thở,
Huyền hoặc thời gian một nét mi.

Tiếng hát pha sương chìm mặt ngọc,
Điệu buồn áo tím, mưa đêm xanh.
Nhớ nhau mây trắng bay đầy gối,
Em có là mây? Em của anh.



Tuổi mười lăm em lớn từng ngày
Một buổi sáng bỗng thành thiếu nữ
Hôm ấy mùa thu anh vẫn nhớ
Hoa sữa thơm ngây ngất bên hồ.

Tình yêu đầu mang hương sắc mùa thu
Mùi hoa sữa trong áo em và mái tóc
Tình yêu đầu tưởng không gì chia cắt
Vậy mà tan trong sương gió mong manh.

Tại mùa thu, tại em hay tại anh
Tại sang đông không còn hoa sữa
Tại siêu hình tại gì không biết nữa
Tại con bướm vàng có cánh nó bay.

Đau khổ nhiều nhưng éo le thay
Không phải thời Roméo và Juliet
Nên chẳng có đứa nào dám chết
Đành lòng thôi mỗi đứa một phương .

Chỉ mùa thu tròn vẹn nhớ thương
Hương hoa sữa cứ trở về mỗi độ
Hương của mối tình đầu nhắc nhở
Có hai người xưa đã yêu nhau...

Ca sĩ : Tuấn Vũ
Đã biết em vô tình mà lòng anh vẫn yêu
Đã biết em hững hờ mà anh vẫn nhớ thương
Đã biết khi yêu ai lòng này mang đắng cay
Đã trót mang trong tim một hình bóng dáng ai.

Phố vắng đêm khuya tàn, lạnh lùng lê bước hoang
Sóng gió qua bao lần còn hoài mong cố nhân
Những lúc em bên anh mà hồn em vắng xa
Những phút giây xa nhau lòng càng thêm khổ đau.

Sao mùa xuân không đến khi đông tàn
Sao hồn ta như chiếc lá thu vàng
Kiếp cô đơn chập chờn buông
Trong bóng đêm chỉ một mình ta với ta.

Ôi còn đâu giây phút yêu ban đầu
Cung đàn xưa vương vấn mối tơ sầu
Nhớ chăng em lời thề xưa,
Ai nỡ vô tình đành lìa xa bến mơ.

Đã biết em vô tình mà lòng anh vẫn yêu
Đã biết em hững hờ mà anh vẫn nhớ thương.
Giá buốt trong tâm tư tìm lại dấu vết xưa
Bóng dáng em đâu còn, còn chăng trong giấc mơ.