Tôi có người bạn thân
Người ấy tên là Buồn
Hai đứa quen nhau từ ngày mới lớn
Ngày đó Buồn còn xa lạ không hay đến thăm tôi
Ngày đó còn nhiều mơ mộng nên tôi cũng không thân
Cho đến ngày tôi biết, ngày biết yêu lần đầu
Ôi những đam mê của thời mới lớn
Tình yêu là trò chơi lạ ai biết đến thương đau về sau
Từ đó buồn thường hay lại hay đến thăm tôi luôn
Buồn ở lại lâu nhất lúc mất người yêu
Buồn rủ thêm cô đơn đến đây chơi mỗi chiều
Buồn luôn có mặt mỗi lần tôi nghĩ đến em
Sợ rằng lần này buồn sẽ ở lại đây mãi
Sợ rằng lần này buồn sẽ ở lại mãi đây !
...và nếu như có một ngày một ngày nào đó
Em sang ngang một ngày nào đó
Anh sẽ chúc em được được nhiều hạnh phúc
Cho em luôn luôn được gì em muốn
Nhưng vòng yêu dấu đã xa rồi như con tàu ra khơi
Đến một ngày nào đó em sẽ biết rằng Anh yêu em nhiều bao nhiêu
Bầu trời nhiều sao sáng đêm nay
Nhiều như những gì mình đã mất...
Nhạc của Đức Huy đơn sơ mộc mạc nhưng lại rung cảm và chân thật kỳ lạ. Lời hát như hơi thở, thủ thỉ, tỉ tê, xoáy vào tim.
Có lẽ mình không nên nghe nhiều nhạc vàng nữa, sến quá.
Click stop play button !
Post a Comment