"Dù bị đau đớn quằn quại, tôi vẫn tha thiết yêu thương trần gian điên dại này"
Đã gần bảy năm rồi anh mới trở lại Đà Lạt vào một chiều Đông. Gió lạnh thốc về lật từng vạt áo khách lữ hành đang trở về cùng quá khứ… như anh. Không hiểu từ khi nào Đà Lạt đã mất dần nét trầm cổ buồn buồn thơ mộng của xứ núi mù sương ngày xưa. Có một chút gì luyến tiếc bừng lên trong anh.
Bước chân ngập ngừng đưa anh về phố núi khi sương mù còn giăng trên những tầng lá thông già xanh thẫm. Ngay tầm mắt anh là đồi thông vi vu gió lộng, xa xa nơi góc khuất sau lưng đồi anh nhìn thấy một dải lụa vàng đang run rẩy trong gió…
Dã Quỳ - Em còn đó không? Màu vàng say ngây ngất lòng người lữ thứ…
Nắng dần phai, cỏ trên đồi đã úa và gió ngày xưa chạm vào lòng anh rưng rưng…

Để chuẩn bị cho cuộc thi triển lãm tranh lớn trong giới mỹ thuật vào mùa Thu năm sau nữa, anh quyết định đến Đà Lạt để thực hiện tác phẩm tâm đắc của mình.
Con dốc Hai Bà Trưng với khoảng rừng thông vắng lặng lưu luyến bước chân chàng họa sĩ. Anh - chàng trai của Sài Gòn ồn ào hoa lệ quyết định đi tìm cho mình cái trầm lặng của phố núi mù sương để đưa hồn vào tranh vẽ.
Anh - chàng họa sĩ nghèo nhưng đầy tài năng đưa gót chân mình về phố núi. Lang thang các triền dốc, những con đường uốn lượn nhấp nhô lên xuống, những khoảng đồi thông reo cho đến đỉnh cao mù sương của phố núi anh vẫn chưa tìm ra cho mình những điều anh luôn cảm thấy thiếu trong những bức tranh của anh… Cái hồn của tranh, cái trầm mặc anh đi tìm vẫn như một thách thức với một họa sĩ trẻ đầy tài năng với một vài cuộc triễn lãm tranh nho nhỏ. Nhiều người tấm tắc khen tranh của anh xuất sắc - những lời ca tụng từ bao lâu nay khi tranh anh bắt đầu xuất hiện trong giới mỹ thuật không làm anh thỏa mãn. Anh đi tìm chính mình, đi tìm những điều tâm hồn anh cảm nhận còn thiếu…Đi tìm những cảm giác lấp đầy khoảng trống vẫn hay xuất hiện trong anh, anh ghét sự cô đơn, anh ghét cảm giác trống trải... mà anh cảm nhận được trong chính những bức tranh của mình…
Lang thang mất mấy ngày mà nét vẽ của anh vẫn nguệch ngoạc vô hồn. Cái màu bình thường của đồi núi trong tranh vẽ của anh cứ bàng bạc lạc lõng, trên đỉnh đồi là một bức tường rêu lạc lõng… Thất vọng, thất vọng hoàn toàn với cảm xúc chính mình…
Chiều buông thấp chân đồi, xếp bút vẽ anh quyết định mai sẽ trở lại Sài Gòn tìm cảm hứng vẽ khác…

Bước chân đưa anh đi xuống triền dốc, bỗng anh dừng lại… Tiếng dương cầm đâu đó thanh thoát vẳng lên xa xa, như có ma lực đẩy bước chân anh đi về hướng đó… Thấp thoáng sau rặng thông già giữa lưng chừng con dốc ẩn hiện mái ngói rêu phong của một ngôi nhà khá cổ kính. Điều đập vào mắt anh đầu tiên chính là một thảm vàng rực tuy không rộng lớn nhưng ửng lên trong sắc chiều của hoa dã quỳ, hoa của phố núi…
Khúc độc tấu Sonata ánh trăng vọng ra từ ngôi nhà có rèm cửa màu xanh nhạt mềm mại ấy khiến bước chân anh dừng lại và ngơ ngẩn lắng nghe…
Cổng nhà he hé mở càng thôi thúc anh bước vào. Lạ, người dân phố núi không sợ trộm viếng chăng? Hay chủ nhân ngôi nhà đang chờ ai đó mà cổng nhà mở sẵn… Kệ, một tay cầm giá vẽ một tay anh đẩy rộng cửa bước vào để thỏa trí tò mò.
Ngồi xuống bậc thềm bằng đá nham nhám anh nhắm mắt đắm mình trong tiếng nhạc, quên cả không gian… quên cả thời gian… quên cả việc anh đang là một người khách lạ… không mời mà đến… Cho đến khi một giọng nói nhỏ nhẹ êm như gió thoảng vọng lại từ sau lưng làm anh choàng tỉnh:
- Ông là ai vậy?
Giật mình mở choàng mắt anh lật đật đứng bật dậy quay lại phía sau nhìn, người thiếu nữ xuất hiện trước mắt anh làm anh ngẩn người. Trời ơi, người đâu mà đẹp đến thế này? Một mái tóc dài đen nhánh xõa lòa xòa trên vai, chiếc áo len màu tím nhạt ôm trọn bờ vai mềm mại và chiếc váy màu trắng vừa khít thân hình thanh tú không thể chê vào đâu của nàng. Đôi mắt trong veo của nàng đầy ngạc nhiên đang hướng về anh làm anh thật sự lóng ngóng. Lần đầu tiên trong đời anh thấy mình như chú bé con lọng cọng, tay chân như thừa thãi trước một người con gái. Nàng thật đẹp, đẹp đến nỗi anh không tin vào mắt mình…
- Ông là ai vậy?
Nàng lặp lại lần nữa, lúc này anh mới như sực tỉnh:
- Xin lỗi, xin lỗi… là vì… tiếng đàn… hay... hay quá… nên tôi… vào… à không… tôi… tình cờ đi ngang… hay đến nỗi… tôi… tôi không thể không… bước vô…
Trời ạ, sao bỗng nhiên anh ngọng nghịu nói năng ngớ ngẩn đến mức này… Chiếc giá vẽ đã rời tay anh rơi xuống đất từ khi nào anh cũng không hay… Lúng túng đến mức tệ đến thế là cùng với gã trai Sài Gòn dư sự tự tin như anh… Ánh mắt nàng bỗng dịu lại và trên môi nàng nở một nụ cười đẹp đến mê hồn làm anh như chới với, nàng cúi xuống nhặt bức tranh dang dở và giá vẽ của anh lên cầm trên tay ngắm nghía:
- Ông là họa sĩ?
Anh gật đầu mà không thốt lên nổi lời nào vì sợ mình lại lóng ngóng nói năng vớ vẩn như khi nãy. Tự mắng thầm bản thân mình sao kỳ cục đến thế này, lúng túng như gà mắc tóc trước một người con gái thì đúng là chuyện ngớ ngẩn chưa từng xảy ra với anh.
- Tranh ông không có hồn… nét vẽ rất thanh thoát nhưng thiếu cái hồn… Ông là một người cô đơn…
Anh ngỡ ngàng nhìn nàng, lần đầu tiên trong đời có một người nhìn thấu cái còn thiếu trong tranh anh, nhìn thấu những gì anh đang nghĩ và lại là một người con gái đẹp. Khó khăn lắm anh mới cất nổi lời:
- Thật vậy ư?
- Em có thể mượn cọ vẽ của ông không?
- Em biết vẽ?
- Dạ
Từ xưa đến giờ anh vốn là một người khó tính trong việc trao cọ vẽ của anh cho một ai đó, nhưng giọng nói êm ái và tiếng "Dạ" ngọt ngào của nàng làm anh như bị mê hoặc đưa ngay cây cọ vẽ anh rất yêu quý cho nàng và chăm chú chờ đợi xem nàng sẽ làm gì.
Rất thành thạo, nàng pha màu rất nhanh… Anh để ý nàng chỉ pha hai màu vàng nhạt và vàng nâu... nét cọ nhịp nhàng trong tay nàng và ánh mắt dịu dàng của nàng nhìn xa xăm khiến anh phải hướng theo ánh nhìn ấy. Anh cảm nhận được ánh mắt ấy hướng về phía dãy đồi đang ánh lên màu vàng trong sắc chiều đang nhạt… sắc vàng của dã quỳ.
Anh nhìn và nhìn thật lâu vào bức tranh của mình. Thấp thoáng khoảng xanh trong bức tranh dang dở vô hồn của anh xuất hiện những mảng vàng… Và khi nàng dừng cọ, anh ngỡ ngàng nhìn vào bức tranh không thốt nên lời… Trong cái sắc lạc lõng nơi đồi núi ấy bừng lên màu vàng rực rỡ của một loài hoa. Một màu vàng bao trùm chạy vòng quanh triền đồi. Và... trên đỉnh đồi lạc lõng ấy xung quanh bức tường rêu nằm im lìm trong nắng kia của anh đã được phủ lên một màu vàng rực rỡ. Bức tranh trở nên sinh động và óng ánh lạ kỳ. Anh ồ lên kinh ngạc, anh quay sang nhìn nàng:
- Em vẽ thật đẹp, bức tranh của tôi bây giờ thật tuyệt… Đây là hoa gì… màu vàng đẹp ngất lòng… hình như… là…
- Là hoa dã quỳ
- Dã quỳ?… à… tôi thấy nó ngoài kia… nhưng lại không nghĩ ra việc đưa nó vào tranh…
- Vì ông chưa cảm nhận được dã quỳ là hồn phố núi
- Hình như dã quỳ chỉ có mùa này?
- Dạ, chỉ có mùa này ông đến mới có thể nhìn thấy dã quỳ nở vàng rực. Dã quỳ mọc hoang dại mộc mạc như nét dịu dàng của người con gái không phấn son mà vẫn mặn mà đi vào lòng người…
- Em học mỹ thuật à?
- Dạ không, nhưng em thích vẽ…
Anh nghe từng lời nàng rót vào tai mà ngơ ngẩn, ngắm nhìn bức tranh của mình giờ đây óng ánh sắc vàng như trải thảm trong sắc xanh của rừng cây đồi núi mà anh hoàn toàn hài lòng, một cảm giác rất lạ khiến anh gần như không muốn rời khỏi căn nhà ấy…
Trời nổi gió lớn và lắc rắc vài giọt mưa, anh luyến tiếc khi phải từ giã nàng. Đôi mắt dịu dàng của người thiếu nữ nhìn anh rất nhẹ nhưng như níu cả con người anh. Dường như nhìn thấu được những gì trong lòng anh, nàng cất giọng nhỏ nhẹ:
- Tạm biệt ông, nếu ông vẫn còn ở Đà Lạt mời ông cứ đến đây nhé
- Sao em biết tôi không phải người Đà Lạt?
- Đà Lạt nhỏ lắm ông à, vả lại người Đà Lạt… không giống ông? Ông ở nơi khác đến???
- Đúng vậy
- Sắp mưa lớn rồi ông về đi, mưa phố núi lạnh lắm.., mai nếu muốn ông cứ quay lại cửa nhà em vẫn mở đón ông…
- Cảm ơn em, ngày mai tôi sẽ trở lại… chắc chắn sẽ trở lại…
Anh mừng rỡ nhận lời và hấp tấp đứng lên bước ra cổng như chỉ sợ nàng sẽ thay đổi ý định ngay, đứng ở bậc thềm đôi mắt nàng ánh lên nụ cười tinh nghịch làm anh cảm giác như mặt mình ửng đỏ. Ra đến cổng bỗng chợt nhớ ra điều gì, anh quay lại hỏi:
- Xin lỗi, tôi có thể hân hạnh biết tên em không?
- Tên em là… Dã Quỳ
- Tôi là…
- Đừng, em sẽ gọi ông là Đông Phong
Nàng nói xong khẽ cười rồi quay gót vào nhà, anh ngẩn ngơ nhìn theo và miệng lẩm nhẩm hai cái tên "Dã Quỳ…Đông Phong…".
Ừ nhỉ, "Đông Phong"… nghĩa là gió đông… Tim anh bỗng đập rộn ràng khó hiểu và anh bỗng bật cười thú vị... Đúng rồi, hoa dã quỳ chỉ nở vàng khi buổi lập đông gió lạnh về…

Kể từ giây phút đó, anh quyết định tiếp tục ở lại phố núi để hoàn thành những tác phẩm sẽ dự thi. Cái se lạnh của Đà Lạt hay nét diễm kiều của Dã Quỳ đã níu bước chân anh thì chính anh cũng không xác định được. Chỉ biết rằng lối vào rải sỏi của ngôi nhà cổ kính có cánh cổng bằng gỗ với những cụm dã quỳ nở vàng rực ấy luôn văng vẳng tiếng dương cầm đã hút bước chân anh mỗi ngày. Không biết từ lúc nào anh trở thành vị khách thường xuyên đến ngôi nhà nàng. Khoảng cách xưng hô giữa anh và nàng đã không còn xa cách như ban đầu…
Những bức tranh của anh mỗi ngày càng có sắc có hồn hơn bởi sự góp ý nhận xét rất tinh tế từ nàng. Anh nhận ra nàng có một tâm hồn rất nhạy cảm và đặc biệt nàng yêu hoa dã quỳ đến kỳ lạ. Ba mẹ nàng cũng quý mến anh. Ngoài những lúc cùng nàng lang thang khắp các triền đồi vẽ tranh và trò chuyện đủ mọi thứ trên đời với nàng, anh thường ngồi đánh cờ bình thơ với ba nàng.
Ba nàng là một người đàn ông điềm tĩnh và có một giọng nói truyền cảm. Ông rất thích đọc thơ ngâm thơ và uống café mỗi sáng. Mẹ nàng là một phụ nữ hiền dịu và có tài nấu nướng rất ngon. Bà có một vẻ đẹp hiền hậu đến nỗi anh luôn nghĩ về bà như hình ảnh Đức Mẹ.
Nàng yêu hoa dã quỳ đến kỳ lạ.
Đôi lúc anh ngạc nhiên khi nhìn nàng cúi nhặt những đóa hoa héo rũ với gương mặt thoắt buồn thoắt vui, nàng nâng chúng trên tay bằng một tình cảm yêu thương tràn trề làm anh phát ganh tị…
Có lần, anh vụt chạy lên đồi hái một chùm hoa dã quỳ kết lại thành bó thật đẹp với ý định tặng nàng bày tỏ lòng anh. Vừa trao bó hoa vàng vào đôi tay nàng, lời chưa kịp thốt anh đã bàng hoàng nhận ra từ đôi mắt tuyệt đẹp của nàng rơi ra giọt nước long lanh. Nàng nhìn anh như oán trách khiến lòng anh hoang mang tột bực, anh lúng túng nhìn ánh mắt đỏ hoe của nàng mà không hiểu vì sao:
- Anh… xin lỗi, anh đã làm gì sai… phải không?
Nàng gật đầu, mắt mọng nước chỉ vào chùm hoa dã quỳ trên tay anh:
- Tuy dã quỳ là hoa dại nhưng nó… biết đau, anh đừng khiến nó phải rời cành như vậy nó sẽ mau tàn lắm. Hoa cũng có hồn như con người, rời cành rồi hoa sẽ tàn tạ…
Kể từ buổi ấy, không bao giờ anh cho phép mình hái những cành dã quỳ vàng rực ấy, anh tự nhủ sẽ không bao giờ khiến đôi mắt đẹp của nàng phải rơi lệ...
Gần một năm trôi qua ở xứ sở cao nguyên này bỗng trở nên thân thuộc với anh đến chính bản thân anh cũng ngạc nhiên. Ngôi nhà của nàng luôn mang lại cho anh cảm giác ấm áp không muốn rời xa. Và nàng, người con gái xinh đẹp của phố núi mù sương đã ở hẳn trong trái tim anh. Nàng đến với anh bằng một tình yêu nhẹ nhàng như sương sớm. Nàng đón nhận tình yêu của anh thật dịu dàng e ấp như giọt sương trong veo đậu trên lá thông xanh. Nàng trao cho anh vị ngọt mềm mại đôi môi vào một chiều mưa bay lất phất trên đồi Cù. Anh ngất ngây vì hạnh phúc ôm xiết lấy tấm thân thanh tú của nàng trong vòng tay, thân thể mềm mại của nàng truyền cho anh cảm xúc mê đắm, hương phố núi tê lạnh bỗng trở nên nồng nàn ấm áp dẫn dắt anh đi vào cõi mơ… Nụ hôn tình yêu kéo dài mãi... dài mãi…

Rồi anh quyết định bắt đầu vẽ nàng. Vẽ đôi mắt trong ngần của nàng. Vẽ nàng cười. Vẽ nàng ngồi trầm tư bên hiên xao xác lá. Vẽ nàng dạo bước trong rừng thông reo. Vẽ nàng đang tung tăng lướt nhẹ ngón mềm vuốt dịu dàng trên từng cánh hoa dã quỳ vàng rực. Vẽ nàng thanh thoát bên chiếc dương cầm màu trắng trong căn phòng ấm áp. Hình ảnh thanh tú của nàng cứ hiện dần lên trong những bức tranh của anh với những gam màu khác nhau…
Và cũng từ ngày ấy, dưới mỗi bức tranh anh đều ký hai chữ "Đông Phong" như chính cái tên ngày đầu nàng đã đặt cho anh.

Nhưng có một điều anh cảm nhận trong những bức tranh vẽ nàng của anh luôn thiếu một điều gì đó mà bản thân anh chưa thể tìm ra. Nó mơ hồ, xa vắng đến mức đôi khi anh ngẩn người nhìn bức tranh tự hỏi phải chăng nét vẽ của anh chưa hoàn hảo, tài nghệ của anh kém cỏi chưa đủ để lột tả hết vẻ đẹp của người con gái anh yêu? Anh đem điều này ra trao đổi với nàng, thật lạ là không như mọi lần, nàng bỗng im lặng và ánh mắt chợt xa vời. Sau một lúc trầm tư nàng khẽ chớp nhẹ hàng mi nhìn anh:
- Không có gì trên đời này hoàn hảo cả anh à và bức tranh cũng vậy. Mà anh vẽ em làm gì, chỉ làm xấu thêm bức tranh đẹp.
Nói xong nàng cười khúc khích làm anh cứ ngẩn ra nhìn mê đắm quên cả những điều khúc mắc trong lòng.

Thời gian thấm thoát qua nhanh. Còn hai tháng nữa là đến ngày đem tranh trở lại Sài Gòn dự thi, một trong những bức tranh cuối cùng anh lựa chọn để dự thi chính là bức tranh anh vẽ nàng bên triền đồi ngập tràn hoa dã quỳ, người con gái mặc váy trắng với mái tóc dài óng ả buông xõa theo chiều gió thổi đang dịu dàng vuốt ve những bông hoa dã quỳ vàng rực trong nắng óng ánh như tơ. Nhưng sao anh vẫn có cảm giác gì đó rất kỳ lạ trong bức tranh của mình.
Và anh cũng không hiểu vì sao dạo gần đây anh có cảm giác nàng ít đến với anh hơn ngoại trừ những lần làm mẫu cho anh hoàn thành bức vẽ. Mỗi ngày anh đều khao khát gặp nàng, khao khát được nhìn thấy nàng, được thấy nụ cười đẹp như thiên thần của nàng. Mùi hương của nàng luôn phảng phất quanh anh, anh khao khát đôi môi ngọt ngào của nàng... Nhưng rồi anh nhận ra thái độ của nàng thời gian gần đây luôn xa vắng và kỳ lạ. Đôi khi anh bắt gặp nàng ngồi trầm tư ngoài thềm, ánh mắt xa hút vô tận nhưng rồi việc chuẩn bị cho cuộc thi gấp rút sắp tới khiến anh bận rộn hơn, những bức tranh đến giai đoạn cần hoàn tất để chuẩn bị chuyến trở về dự thi khiến anh bỏ qua cảm giác bất chợt đến trong suy nghĩ.
Ngày tạm biệt nàng trở lại Sài Gòn, đêm ấy trăng tròn vành vạch, anh ôm nàng trong vòng tay thì thầm:
- Mai anh đi rồi.
- Dạ
- Chờ anh trở lại nhé, Dã Quỳ.
Nàng im lặng ngả đầu dựa vào vai anh. Ánh trăng hôm đó sáng vằng vặc soi xuống thềm nhà dìu dịu, soi vào gương mặt dịu dàng của nàng ánh bạc huyền ảo.
Bỗng nàng gỡ vòng tay anh bước vào nhà tiến về chiếc dương cầm. Bản nhạc Sonata ánh trăng thanh thoát vang lên từ những ngón tay ngà ngọc của nàng, anh nhắm mắt ngả người dựa vào thân cây đê mê lắng nghe từng giọt đàn tan vào không gian xung quanh anh. Trăng đêm rất tròn, nhạc lắng hồn người…
Tiến lại gần, anh vòng tay ôm vai nàng khẽ thì thầm:
- Sau đợt triển lãm anh sẽ về xin ba mẹ hỏi cưới em nhé Dã Quỳ?
- Anh... nói gì cơ?… cưới em?
- Ừ… và rồi... chúng ta sẽ có những đứa con thật xinh đẹp như em và tài hoa như anh hà hà… Nghĩ đến điều đó thôi là anh hạnh phúc lắm em biết không?
- Con ư…
Đột nhiên nàng đứng bật dậy thốt lên, tiếng đàn câm bặt… Nàng thảng thốt nhìn anh, ánh mắt nàng dường như có điều gì đó khó nói, một khoảng tối vụt qua mắt nàng. Nhưng rồi đôi mắt ấy chợt dịu lại nhìn anh:
- Mai anh đi bình an nhé, em tin anh sẽ đoạt giải..
- Chờ anh nhé…
Nàng nhìn anh khe khẽ gật đầu…

Hai tháng sau.
Cuộc thi triễn lãm tranh đã thành công tốt đẹp, mang lại cho anh giải nhất với bức tranh "Thiếu nữ và dã quỳ". Tên họa sĩ trẻ Đông Phong nổi lên như cồn trong giới hội họa, báo chí ca ngợi anh, bạn bè gia đình đều chúc mừng anh. Anh vinh dự nhận được lời mời tham gia triễn lãm tại viện nghệ thuật Chicago vào đầu xuân. Vui mừng khôn xiết, anh lập tức trở lại Đà Lạt để báo tin cho nàng hay. Ngồi trên chuyến xe lên phố núi lòng anh khấp khởi mừng và hình dung gương mặt rạng rỡ của nàng.
Xe dừng khi phố núi còn mờ sương, Đà Lạt vào đông khí trời sương mù giăng bủa. Anh hít một hơi thật sâu cái khí lạnh quen thuộc của Đà Lạt. Xốc lại chiếc ba lô, kéo kín cổ chiếc áo khoác và vẫy chiếc xe ôm hướng về con dốc quen thuộc nhà nàng. Dã quỳ mùa này vàng rực ven triền con dốc vắng, lãng đãng trong sương sớm Đà Lạt là những cụm hoa vươn mình như khoe sắc vàng giữa núi đồi.
Ra cổng đón anh là mẹ nàng, anh hơi có chút ngạc nhiên khi nhận ra thái độ bà đón anh có điều chi rất lạ, dường như bà muốn nói điều gì đó với anh nhưng rồi buông xuôi. Nhưng có lẽ sự vui mừng đang có trong anh làm anh không bận tâm lắm điều đó. Anh chào hỏi mà vô tình không nhìn thấy trên gương mặt hiền hậu của người mẹ hằn lên một nỗi niềm khó tả. Bà ngước lên lầu gọi nàng xuống và rồi lẳng lặng đi vào trong.
Nàng bước từ trên xuống, vẫn mái tóc đen nhánh và gương mặt thiên thần mà anh từng yêu thương nhớ nhung. Vừa nhìn thấy nàng, anh đứng bật dậy lao tới ôm nàng xoay trong vòng tay.
- Nhớ em quá Dã Quỳ, tranh anh đã đoạt giải… họ còn mời anh sang Chicago….
- Em biết, chúc mừng anh…
Nàng ngắt lời anh và mỉm cười dịu dàng vừa gỡ vòng tay đang xiết chặt của anh vừa nhẹ nhàng ngồi xuống sofa. Có một điều gì đó từ nàng khiến anh chững lại, sửng sốt anh nhận ra… đôi mắt nàng lạnh giá… ánh mắt nàng nhìn anh ẩn chứa điều gì đó mà anh không thể nắm bắt được. Một ánh nhìn khiến anh hẫng nhịp tim, niềm vui như chựng lại khi anh chạm phải ánh mắt kỳ lạ đó của nàng…
- Có… chuyện gì vậy Dã Quỳ?
- Không, có gì đâu… chúc mừng anh nha, em biết thể nào anh cũng đoạt giải.
- Em không mừng sao?
- Có… có chứ, tại sao em lại không mừng?
- Anh thấy điều gì đó rất lạ trong mắt em…
Nàng không trả lời, mái tóc mượt nghiêng xuống bờ vai... Bỗng nàng cầm lấy tay anh kéo nhẹ:
- Mình ra thăm dã quỳ đi anh.
Anh đi theo nàng mà tâm trạng đầy mâu thuẫn, nhìn dáng nàng đi hấp tấp phía trước hướng về triền đồi hoa vàng mà trong lòng anh có vô vàn câu hỏi. Anh muốn có câu trả lời ngay lập tức nhưng nàng đi nhanh đến nỗi anh phải gần như chạy theo. Đột nhiên nàng đứng chựng lại bên triền đồi, ánh mắt nhìn xa xăm, anh nhận ra vóc dáng nàng gầy hơn so với ba tháng trước rất nhiều. Vệt thâm quần hiện rõ dưới đôi mắt đẹp với làn da trắng của nàng làm lòng anh lo lắng:
- Có chuyện gì em giấu anh phải không Dã Quỳ?
- Năm nay dã quỳ ít bông hơn anh có thấy vậy không?
- Dã Quỳ...
- Dạ...
- Em nói đi, có chuyện gì phải không?
Anh nén lòng kiên nhẫn hỏi lại lần nữa.
Nàng im lặng nhìn về phía đồi thông, ánh mắt lạnh lẽo và cái dáng dường như cam chịu dường như bất cần ấy của nàng làm anh nổi điên, anh nắm lấy hai vai nàng hét lớn:
- Em nói đi, chuyện gì đã xảy ra… sao em cứ im lặng vậy Dã Quỳ?
- Anh… anh làm em đau…
Anh bực tức và bất lực buông tay ra khi thấy vẻ mặt tỏ rõ đau đớn của nàng. Rút điếu thuốc ra châm để dằn cảm xúc của mình lại anh ngồi xuống tảng đá bên cạnh.
- Em nói đi Dã Quỳ, đừng giấu anh…
- Em… sắp lấy chồng
- Hả? Cái gì? Em… em nói gì?
Điếu thuốc trên tay anh rơi xuống đất, anh quay phắt lại nhìn nàng bằng đôi mắt ngỡ ngàng:
- Em… nói gì?
- Tháng sau em lấy chồng…
- Có... có nghĩa là chỉ còn vài ngày nữa?
Anh gần như cảm thấy mình hụt hơi sau câu nói ấy, anh chộp lấy vai nàng quay hẳn người nàng về phía anh. Nàng gật đầu, anh bàng hoàng nhận ra sự bình thản đến ngạc nhiên của nàng sau câu nói tựa như tảng đá nặng ngàn cân đặt lên trái tim anh..
- Chúng ta xa nhau chỉ mới gần ba tháng mà em... đã... có quyết định này ư?
Anh cảm giác giọng mình lạc đi, bàn tay anh xiết chặt đôi vai nàng. Lần này nàng im lặng chịu đựng, duy chỉ đôi mày khẽ nhíu lại có lẽ do phải cố chịu đựng sự đau đớn từ những ngón tay mạnh mẽ của anh đang xiết chặt vai nàng... Nhìn vào đôi mắt bình thản nhưng ẩn chứa điều gì đó của nàng, anh… buông vai nàng ra. Anh liên tục rít thuốc, khi quay lưng về phía nàng, anh cũng vừa kịp nhìn thấy nàng đưa đôi tay gầy xoa nhẹ bờ vai nơi những ngón tay anh vừa bấu vào. Cái lạnh tê tái của phố núi ùa vào từng thớ thịt làn da của anh...
- Vì sao?
- Em lấy chồng… vậy thôi
- Anh ta là ai?
- Việt kiều Pháp, giàu có và sẽ đưa em rời khỏi phố núi buồn này.
- "Việt kiều Pháp"… ha ha ha… thì ra vậy…
Anh thấy mình nhại lại câu nói của nàng và bật cười lớn tiếng. Anh không hiểu vì sao mình lại cười kinh khủng như vậy. Nhưng trái tim anh thắt lại vì cảm giác hụt hẫng xót xa khôn cùng. Quay về phía nàng một lần nữa anh xiết chặt vai nàng hỏi gằn từng chữ:
- Thời gian ta yêu nhau đối với em không có ý nghĩa gì phải không Dã Quỳ?
- Ai cũng có những khoảng thời gian đẹp, anh với em cũng có, em đã từng rất yêu anh…
- Vậy thì tại sao?
- Vì bây giờ... em không yêu anh nữa…
- Em nói đi, chuyện gì xảy ra giữa chúng mình, anh đã làm sai điều gì?
- Không, anh không làm gì sai hết..
- Vậy thì tại sao?
- Đơn giản là em không còn yêu anh.
- Anh không tin
- Tùy anh.
- Em...
Anh cảm giác giọng nói của mình nghẹn và lạc đi như vọng từ nơi xa xăm và cơ thể mình không trọng lượng khi nghe câu nói hết sức bình thản dứt khoát và rất lạnh lùng của nàng. Anh nắm chặt vai nàng lắc mạnh, và anh chợt giật mình khi nghe một giọng đàn ông vang lên sau lưng anh:
- Hãy để cô ấy yên. anh đang làm cô ấy đau.
- Anh là ai?
- Tôi là chồng sắp cưới của Dã Quỳ, vài ngày nữa cô ấy sẽ theo tôi về Pháp...
Người đàn ông đó vừa điềm tĩnh trả lời anh vừa kéo nhẹ nàng về phía anh ta như che chở, anh ta kéo nàng thoát khỏi đôi bàn tay đang nắm chặt vai nàng của anh một cách rất nhanh khiến đôi tay anh rơi vào khoảng không hẫng đi. Người đàn ông đó nhìn anh như quan sát và rồi nhìn nàng dịu dàng nói bằng thứ tiếng Việt khá tốt nhưng vẫn còn âm hưởng lơ lớ của người sống lâu năm ở nước ngoài:
- Ta về thôi Dã Quỳ, ngoài này gió lạnh không tốt cho sức khỏe em.
Dã Quỳ khẽ gật đầu và quay phắt đi..
Anh nhìn theo bóng dáng nàng nép vào vai người đàn ông xa lạ đi về cuối con dốc mà lòng đau xé. Cái lạnh thốc vào lòng anh tê tái. Thế đó, không một lời giải thích và anh mất nàng thật đơn giản. Anh chợt hiểu, vì anh chỉ là một họa sĩ nghèo. Người ta giàu, người ta là việt kiều Pháp… ha ha ha ha… Anh bất thần cất giọng cười chua chát…

Trở về Sài Gòn trong chuyến xe cuối cùng của phố núi, anh tự nhủ lòng sẽ không bao giờ anh trở lại nơi này. Phố núi với anh mãi mãi là một kỉ niệm buồn.
Trở về Sài Gòn, sau thời gian chuẩn bị anh lên đường sang Chicago, mang theo một trái tim tan nát. Chính thức đổi chữ ký dưới tranh là Việt Hoàng. Tám năm trôi qua, cây cọ vẽ tài tình Việt Hoàng làm nên sự nổi tiếng trong giới mỹ thuật đã đưa tên tuổi anh rong ruổi khắp các quốc gia. Sự nổi tiếng đồng nghĩa với tiền tài và bao cô gái đẹp đến với anh. Nhưng trái tim anh cũng kể từ năm đó đã khép cửa. Những cuộc tình đến rồi đi với anh rất nhanh chóng rồi rơi vào lãng quên. Cảm giác cay cú vẫn luôn tồn tại trong anh khiến anh cư xử với phụ nữ rất vô tình và phũ phàng, anh không thật lòng yêu ai cả. Với anh, phụ nữ chỉ là những trò tiêu khiển qua ngày.

Tháng 1, triển lãm tranh của anh dừng lại tại Paris, thủ đô hoa lệ nước Pháp.
Paris lạnh lẽo làm trái tim anh bỗng nhói đau, vết thương cũ dường như bỗng nhức nhối trở lại khi anh chợt nhớ ba chữ "Việt kiều Pháp" ngày xưa…
Nơi xứ xở này đã mang người con gái anh yêu rời khỏi anh, bao năm rồi trái tim anh không hề rung động thật sự với bất cứ cô gái nào. Nó luôn nhức nhối và chờ dịp đầu tấy lên đau đớn. Triển lãm tranh lần này ở Paris anh lấy chủ đề "Dã Quỳ", sắc vàng rực rỡ từ những bức tranh của anh thu hút dân bản xứ kéo đến xem khá đông. Bức tranh chủ đạo anh treo giữa phòng triển lãm chính là bức tranh "Thiếu nữ và dã quỳ" năm xưa. Giới mỹ thuật công nhận tài nghệ của anh. Công chúng khen ngợi anh. Vậy mà từ trong sâu thẳm lòng anh, mọi thứ dường như trống rỗng, bao năm rồi cảm giác trong anh vẫn vẹn nguyên nỗi xót xa.

Hoàng hôn giá lạnh phủ xuống phòng tranh. Sự nhộn nhịp của phòng tranh dần thưa đi khi ánh đèn giăng trên đường phố Paris. Anh bước ra phía ngoài xem khách đã về hết chưa để chuẩn bị đóng cửa phòng tranh thì bỗng nhìn thấy một người đàn ông Châu Á mặc áo bành tô quàng chiếc khăn màu khói đang đứng đăm chiêu trước bức tranh lớn nhất treo giữa phòng. Nhìn thấy anh, người đàn ông đó nhìn anh rất lâu rồi bỗng ồ lên bằng tiếng Việt rất rõ ràng:
- Là anh đó sao? Thì ra họa sĩ Việt Hoàng là anh? Anh là tác giả của phòng tranh này ư? Anh nhận ra tôi không?
Anh ngạc nhiên nhìn người đàn ông đó:
- Xin lỗi, anh quen tôi?
- Anh không nhận ra tôi thật à?
Anh cố nhíu mày suy nghĩ vẫn không thể nhớ đã gặp người đàn ông này ở đâu. Nhìn dáng vẻ của anh người đàn ông bật cười, anh ta chìa bàn tay ra:
- Có lẽ anh không nhận ra tôi thật, 8 năm rồi còn gì, từ cái lần gặp nhau duy nhất ở Đà Lạt trên đồi dã quỳ….Rất hân hạnh gặp lại anh nơi này…
Tiếng "A" bật ra từ cổ họng anh, đến lúc này anh đã nhận ra chính là người đàn ông xưng là chồng sắp cưới của nàng ngày xưa, người đã mang người anh yêu rời khỏi anh. Cảm giác đau nhói nơi trái tim khiến anh suýt quên phép lịch sự . Hít một hơi thật sâu để dằn lại cảm xúc, đưa tay ra bắt bàn tay người đàn ông, anh ngập ngừng hỏi:
- Cô ấy….vợ anh khỏe chứ?
- Oh vâng, cô ấy khỏe…em yêu…lại đây…tác giả của những bức tranh đây em à?
Trái tim anh tưởng chừng như thắt lại khi nghe câu gọi rất thân mật của người đàn ông dành cho một phụ nữ có mái tóc dài đen mượt đang đứng xoay lưng về phía hai người. Nhưng rồi anh hoàn toàn kinh ngạc há hốc miệng khi nhận ra người phụ nữ ấy…không phải Dã Quỳ. Ngớ người ra quên cả phép lịch sự, anh nhìn người đàn ông trân trối rồi nắm bàn tay người đàn ông lắc mạnh nói lắp bắp:
- Vậy……vậy…còn …Dã Quỳ…cô ấy….cô ấy đâu???
- Cô ấy….mất lâu rồi. Anh vẫn chưa biết chuyện gì sao?
- Không…tôi không biết…tôi..tôi….anh nói vậy là sao?
- Oh My God…
Đến lượt người đàn ông chăm chú nhìn anh, đôi chân mày anh ta nhíu lại và rồi anh ta khẽ lắc đầu buông một tiếng thở hắt ra:
- Cô ấy mất cũng được 6 năm rồi, tôi rất tiếc…
Lời nói của người đàn ông như tiếng sét giáng ngang mày làm anh choáng váng. Chân anh như rụng rời, anh gần như loạng choạng đứng không vững. Anh phải cố hết sức đứng dựa vào bờ tường để lấy lại bình tĩnh. Người đàn ông nhìn anh rồi quay sang nói nhỏ với vợ điều gì đó. Người phụ nữ khẽ gật đầu rồi cúi chào anh bước ra cửa. Người đàn ông nhìn anh rồi vỗ nhẹ lên vai:
- Anh có thể đóng cửa phòng tranh và chúng ta ra quán bên kia ngồi một chút chứ?
Anh gật đầu, đóng cửa và đi cùng người đàn ông đó.
.........................

- Tôi chỉ là bạn thanh mai trúc mã của Dã Quỳ, tôi qua Pháp lúc 12 tuổi, ba tôi và ba cô ấy là bạn thân. Chúng tôi vẫn thường xuyên liên hệ qua mail. Năm đó tôi về nước du lịch, chính cô ấy đề nghị tôi đóng giả vở kịch ấy để anh rời xa cô ấy..
- Nhưng tại sao? Lý do gì cô ấy làm như vậy?
- Ban đầu tôi cũng không hiểu chuyện gì giữa hai người nhưng cô ấy nói dối tôi rằng chỉ vì anh quá yêu cô ấy còn cô ấy không hề yêu anh. Cô ấy thấy phiền khi anh cứ theo cô ấy mãi nên nhờ tôi đóng vở kịch đó gạt anh. Nhưng khi anh đi rồi cô ấy gục đầu vào vai tôi khóc nức nở thì tôi mới hiểu mọi thứ chỉ là một vở kịch thứ hai mà người diễn viên sau khi hoàn thành vai diễn tan nát cõi lòng, thật ra cô ấy rất yêu anh…
- Nếu yêu tôi thì lý do gì cô ấy rời xa tôi?
- Một khiếm khuyết bẩm sinh. Cô ấy không có khả năng làm mẹ, cô ấy không muốn anh phải khổ vì điều đó nên quyết định rời xa anh. Cô ấy chưa từng nói với anh à?
- Tôi….
- Anh không biết gì à? Người đàn ông chăm chú nhìn anh rồi thở dài im lặng.
- Sao cô ấy không nói cho tôi biết? Sao vậy? Tôi yêu cô ấy hơn bất cứ điều gì…
- Tôi không nghĩ vậy. Người đàn ông nhìn thẳng vào mắt anh cắt lời.
- Sao anh nói thế?
- Bởi nếu anh yêu cô ấy như anh nói thì anh đã không vội vàng biến mất khỏi cuộc đời cô ấy
- Tôi…
Bần thần một lúc anh thốt lên:
- Trời ơi….Dã Quỳ…sao em ngốc đến vậy….Nhưng…nhưng vì sao…vì sao…khi nãy anh nói cô ấy mất. Cô ấy mất khi nào? Và vì sao?
Anh hỏi dồn dập như hụt hơi.
Người đàn ông im lặng khá lâu, điếu thuốc trên tay hai người đàn ông lập lòe…
- Nói thật tôi đã giận anh ghê gớm khi biết anh đã lập tức tin ngay những điều cô ấy nói cũng như chúng tôi đã…diễn và vội vã rời bỏ Đà Lạt sau lần gặp đó. Sự hời hợt vội vàng của anh đánh gục cô ấy ngay. Khi anh bỏ đi rồi cô ấy sống vật vờ như một người đánh mất linh hồn. Tinh thần và thể xác ngày càng kiệt quệ, một năm sau cô ấy nhuốm phong hàn rồi chuyển sang viêm phổi rất nặng nhưng không chịu chữa trị nên khi gia đình phát hiện bệnh tình thì đã vô phương cứu. Với cô ấy, không có anh cuộc đời cô ấy như đã chấm dứt, tôi đã cố gắng tìm anh khắp nơi nhưng hầu như không biết tin tức của anh bởi tôi lần đầu về Việt Nam sau bao năm xa xứ nên thật khó khăn khi tìm một người. Khi có thể tìm theo địa chỉ có được từ cô ấy thì anh thay tên hiệu khác, nhà anh cũng có chủ khác nên tôi không cách gì tìm ra anh…Mùa đông 6 năm trướccô ấy vĩnh viễn ra đi…
- Trời ơi, trở lại Sài Gòn tôi bán nhà và sau khi sang Mỹ đúng là tôi đã thay đổi tên hiệu…
Anh như nghẹn lời với câu nói cuối, trái tim anh dường như đông đặc lại một niềm đau không gì diễn tả được. "Em ngốc nghếch, em….ngốc quá Dã Quỳ ơi…"...lòng anh gào thét, nỗi đau dâng lên cơn sóng nhấn chìm cảm giác trong anh. Gục đầu trên đôi tay rồi bất thần anh đấm như điên dại vào lồng ngực mình:
- Trời ơi sao mà tôi ngu, ngu đến thế này… tôi ngu đến mức chưa tìm hiểu hư thực ra sao đã vội vã bỏ đi…Ngu, ngu quá….tôi mất cô ấy thật rồi sao….Tại sao mọi chuyện lại ra nông nỗi này, Dã Quỳ ơi…sao em ngốc vậy chứ…
Anh bật khóc nức nở như đứa trẻ, người đàn ông vẫn ngồi lặng lẽ bên anh xuống giọng trầm khẽ nói:
- Cô ấy cũng đã yên nghỉ, tôi nghĩ cô ấy cũng không trách gì anh nên anh đừng tự trách mình nữa…
- Tôi không trách tôi thì tôi phải làm sao?
- Sống tốt vì cô ấy và không dằn vặt, tôi nghĩ đó là điều cô ấy mong muốn.
- Tôi….
Anh gục đầu trên đôi tay mình nghe trái tim anh rã rời, càng nốc rượu anh càng thấy mình tỉnh, nỗi đau và mất mát khiến trái tim anh buốt nhói….Người đàn ông lặng lẽ nhìn anh rồi với động tác khá cương quyết anh ta khoác tay kéo anh rời khỏi quán rượu…

Sáng hôm sau, quyết định đóng cửa phòng tranh anh đặt vé máy bay trở về Việt Nam.
Sân bay Liên Khương đón anh trở lại phố núi, sương mù bao phủ khắp mặt hồ Xuân Hương. Sương trắng đục như sữa, bàng bạc, lãng đãng, hư ảo. Thành phố chìm ngập trong sương. Mặt trời lên cao mà dường như thành phố chỉ vừa thức giấc. Sương đọng trên lá như hạt ngọc, lóng lánh, lung linh... Dọc đường từ sân bay về thành phố Đà Lạt những vạt dã quỳ cứ hồn nhiên khoe sắc mặc cho bụi cuốn lên phủ đỏ hai bên đường. Thành phố Đà Lạt cuốiđông, một màn sương mù dày đặc đón anh. Kỉ niệm theo khoảnh khắc trở về trong anh. Bên kia con dốc quen thuộc đã bao nhiêu năm trở lại là những triền dã quỳ nở vàng rực, cuối đông rồi nhưng dã quỳ dường như vẫn nương lại chờ bước chân anh….
Mộ của Dã Quỳ nằm khuất sau triền hoa.
Anh thắt lòng khi nhìn gương mặt hằn những vết thời gian trên gương mặt phúc hậu của mẹ nàng. Bà lẳng lặng dẫn anh ra mộ Dã Quỳ, trong đôi mắt u buồn là những ngấn nước. Vuốt nhẹ lên tấm hình Dã Quỳ, đôi mắt bà rơi lệ:
- Con à, thế là con yên lòng rồi phải không, người con mong chờ đã trở về…..
Anh quỳ trước mộ nàng mà lòng đau như cắt, gương mặt thiên thần của nàng chất chứa u buồn và đôi mắt đẹp ngày xưa vẫn như đang nhìn anh. Mẹ nàng đặt nhẹ tay lên vai anh khẽ nói:
- Người đã khuất rồi cháu đừng buồn nữa, Dã Quỳ cũng không muốn thấy cháu đau lòng….
- Bác ơi, cháu có lỗi với cô ấy, lẽ ra…
- Cháu không có lỗi, tất cả đều do duyên số, bác nghĩ là như vậy…
- Cô ấy yêu hoa dã quỳ...
- Đó là lý do Dã Quỳ muốn ở bên cạnh triền hoa này cháu à!
Anh nhìn theo dáng bà lặng lẽ khuất dần sau triền dốc, căn nhà cổ kính rêu phong ngày xưa ấy giờ đây chỉ còn hai mái đầu bạc sống bên nhau, trái tim anh thắt lại. Anh thẫn thờ ngồi bên mộ nàng để mặc thời gian đi qua...dã quỳ ngoài kia vẫn lặng lẽ sắc vàng....

Gió từ trên đồi thổi dạt xuống làm những vạt dã quỳ chao đảo lượn sóng trông như một dải lụa vàng trong cái nắng nhạt của buổi hoàng hôn dần tắt.
- Dã Quỳ ơi….
Anh thốt lên tiếng gọi nghẹn ngào, bao năm rồi trở lại cảm nhận của anh vẫn như ngày xưa. Nhưng màu vàng của hoa lẫn vào sắc chiều hoàng hôn làm trái tim của anh nức nở. Hoa còn đây mà nàng đã vĩnh viễn nằm sâu dưới tầng đất nâu.
- Anh đã về bên em, em biết không….Dã Quỳ ơi…
Lời thì thầm của anh mang thanh trầm của núi, mang nỗi đau của màn sương…tan dần tan dần theo gió thổi về phía triền hoa vàng rực xao đông lắt lay. Chiều cuối đông gió lạnh tê tái lòng, dã quỳ còn đây mà tình đã vạn dặm xa..Và....có những ngăn trong tim giờ đây đã vĩnh viễn khép kín…

©Hoa Trà
Beat It
Music : Michael Jackson
Arr. : Sungha Jung
Perf. : Sungha Jung




Mặt chữ gì ?

Hôm đó Sở về thanh tra, cô giáo dạy tiếp bài “Đây thôn Vĩ Dạ”, bắt đầu phần nói về hình ảnh “Mặt chữ điền”. Bấp phải cái lớp học khối A, rất khó dạy học văn theo kiểu “nêu vấn đề”.
Cô vẽ một hình vuông lên bảng và hỏi:
- Mặt người theo kiểu này, gọi là kiểu mặt gì?.
Một bạn nữ xung phong:
- Thưa cô, mặt gạch ạ!.
Cô nghĩ thầm, quả thật gọi là mặt gạch dễ hiểu hơn là mặt chữ điền. Cô vẽ tiếp một hình tròn lên bảng, hỏi:
- Vậy mặt kiểu này, gọi là mặt gì?
Một em khác nhanh nhẩu:
- Mặt mẹt ạ!
Quả thật, cái này gọi là cái mặt mẹt đúng hơn gọi là mặt nguyệt. Cô đành vẽ một hình trứng lên bảng. Không đợi cô hỏi, một cậu bật dậy:
- Mặt thầu đâu ạ!
Thì dân Hương Sơn vẫn gọi trái xoan là trái thầu đâu mà. Bực mình, cô vẽ một tam giác lộn ngược. Cậu lúc nãy, bị cô chỉ định nói, đành ấp úng:
- Thưa cô, đó là mặt l…
Cô giáo tái mặt, nhìn thanh tra. Cậu học sinh nói tiếp:
-...mặt lưỡi cày ạ!
Cô định thần lại, nói:
- Đúng rồi, mặt lưỡi cày!. Mà lưỡi cày là để cày ruộng, mà ruộng còn gọi là điền, hôm nay ta bàn về hình ảnh “Mặt chữ điền” trong bài thơ.
Ông thanh tra Sở lau mồ hôi trán, cầm bút khoanh 20 điểm vào phiếu dự giờ.

***

Chồng xem chương trình trượt băng nghệ thuật trên tivi, bỗng buột miệng khen:
- Chà, cô vận động viên này trẻ lâu thật!
Vợ bực mình:
- Thì thịt để trên đá lạnh bao giờ chẳng tươi lâu hơn.

***

Không rõ do không hiểu từ Hán Việt hay cố tình “vui vẻ” mà cuốn “Tân từ điển Hán Việt” 2010, nhà xuất bản G, ở trang 249 đã định nghĩa:
- Cụ già to con, cao lớn: Cố Đô
- Người nước ngoài có thân hình vạm vỡ: Tây Đô
- Người có cái đầu rất to: Thủ Đô

***

Sặc "mùi" giang hồ

Bố ở quê mới ra, thăm vợ chồng con gái ở phố. Hai vợ chồng làm nghề buôn ở chợ giời.
Ông cụ vốn lần đầu lên thành phố, xuống xe xích lô trả tiền, vừa vào nhà con gái hỏi:
- Thế nó chém bố mấy nhát?
Ông bố ngẩn người chả hiểu gì: “Làm gì có ai chém bố đâu”.
Tối đến, sau khi cơm nước xong xuôi, ông cụ vào phòng nghỉ. Hai vợ chồng nằm ở bên kia nghĩ thương bố, mai bố về quê rồi không có mấy tiền tiêu xài. Chồng mới bảo vợ:
- Hay em mở tủ xem đạn dược thế nào, có còn băng nào lia cho bố vài băng.
Bố nghe xong sợ quá nhổm dậy bỏ chạy thục mạng, thề không lên thành phố nữa.

***

Có hai người bạn chơi rất thân với nhau, một anh làm giáo viên cả đời sống mẫu mực, một anh làm kinh doanh, tiền kiếm được nhiều nên ăn chơi trác táng.

Lúc chết anh thày giáo được lên thẳng Thiên đàng hưởng phúc lộc. Sau một thời gian an nhàn, anh xin phép vị thần cái quản Thiên đình cho đi tìm bạn xem dạo này bạn mình ra sao.

Đi qua vài tầng địa ngục, anh thấy người bạn thương gia của mình đang ngồi tại một bàn tiệc, trước mặt có mấy chai rượu ngon, toàn loại xịn, vây xung quanh là mấy nàng hầu xinh tươi mơn mởn, thế mà anh thương gia mặt vẫn buồn rười rượi. Anh bạn từ thiên đàng xuống ngạc nhiên hỏi:
- Anh thật sướng suốt đời, trên dương thế cũng rượu chè, trai gái, xuống hỏa ngục, cũng trai gái rượu chè, sướng hơn chúng tôi trên thiên đàng nhiều, như vậy mà sao thấy anh không vui ?

Anh kia buồn bã trả lời:
- Vui thú cái nỗi gì, ở chốn địa ngục này họ có nhiều cách tra tấn lắm. Những thứ này chỉ làm cho mình thèm mà chết mất thôi. Mấy chai rượu này thì đều có lỗ thủng ở đít chai, còn mấy cô em kia thì ngược lại, dưới đáy lại chẳng hề có một lỗ hổng.

***

Một bệnh nhân tâm thần nằm trên giuờng hát, hát một lúc, bèn úp nguời lại hát tiếp.
Bác sĩ hỏi:
"Hát thì hát, sao lại lật nguời lại làm chi chứ?"
Bệnh nhân:
"Ðồ ngu, mặt A hát xong đương nhiên phải tới mặt B chứ"

***

Nhốt thằng tù nữa đi anh!
Đêm tân hôn cô dâu thẹn thùng thỏ thẻ với chú rể:
- Anh ôi, em hổng biết gì về dzụ đó hớt, anh cắt nghĩa cho em đi!
Chú rể cười:
- Dzụ đó dễ ợt hè. Em cứ tưởng tượng cái của em là nhà tù, còn của anh là thằng tù. Ta cứ nhốt thằng tù vào nhà tù là xong.
Xong xuôi rồi cô dâu thích quá, một lát sau lại thỏ thẻ:
- Anh ôi, thằng tù nó xổng chuồng gồi!
Chú rể bảo:
- Thì mình bắt nhốt nó lại.
Xong lần nhốt tù này chú Rể châm thuốc lá hút lấy lại hơi. Cô dâu lại nói:
- Nó lại xổng chuồng nữa gồi, anh mau bắt nhốt nó lại đi anh!
Thế là chú rể lại uể ỏai đi bắt thằng tù nhốt lại. Xong xuôi anh nằm xuội lơ như ông già tai ga.
Một lát cô dâu lại thỏ thẻ:
- Anh ôi, nhốt thằng tù nữa đi anh!
Lần này thì chú rể nổi quạu:
- Thằng này ở tù hết hạn thì phải thả cho nó ra chứ, nó có bị án chung thân khổ sai đâu !

***

Chỉ có hai người trong một toa, trên một chuyến tàu đêm: Một đàn ông và một đàn bà. Họ còn phải đi rất xa nữa. Họ làm quen với nhau và nói chuyện phiếm. Và để giết thời gian, người đàn bà bắt đầu kể câu chuyện ngụ ngôn.

Một lần, nhà vua quyết định đi săn. Ông gọi người hầu thân cận vào, dặn phải trông coi công chúa cẩn thận và phải thực hiện mọi mong muốn của công chúa, nếu không sẽ bị chém đầu. Đêm đến, công chúa gọi người hầu vào phòng ngủ. Người hầu bước vào phòng.
Công chúa trần truồng trên giường nói:
- Ta đang rất lạnh!
Người hầu tìm thấy cái chăn trong phòng đắp cho công chúa rồi bỏ đi. Đêm hôm sau, cũng vẫn tình huống như hôm trước, chỉ khác là trong phòng không có cái chăn nào. Người hầu liền giật cái rèm treo ở cửa sổ xuống, đắp cho công chúa và cũng bỏ đi. Đêm thứ ba thì cái rèm không còn nữa và người hầu buộc phải cởi áo của mình đắp cho công chúa.
Nhà vua đi săn trở về. Ngài cho gọi cả công chúa và người hầu đến hỏi:
- Nào, người hầu của ta, ngươi hãy cho ta biết ngươi đã thực hiện các nghĩa vụ của ngươi ra sao?
- Muôn tâu bệ hạ, thần đã thực hiện mọi mong muốn của công chúa rồi ạ.
- Thế còn con, con có thể nói gì, công chúa?
- Hắn ta chẳng thực hiện một mong muốn nào của con cả!
- Thế thì, ngươi hãy chuẩn bị, sáng mai, ta sẽ cho đao phủ chặt đầu ngươi.

Người hầu trung thực tìm đến nhà thông thái, kể lại câu chuyện đó và mong ông giải thích cho tại sao công chúa lại nói vậy. Nhà thông thái chỉ tay vào đống cỏ khô và nói:
- Ngươi có thấy đống cỏ khô đó không? Hãy đến đó và ăn đi!
- Để làm gì?
- Bởi vì ngươi là con lừa!

Kể đến đây, cả hai người trong toa tàu cùng cười phá lên vì người hầu ngu ngốc kia... Và đã đến lúc người phụ nữ phải xuống tàu...
Người đàn ông giúp chị ta mang những cái túi và vali nặng ra khỏi tàu. Trước khi chia tay, người phụ nữ đưa cho người đàn ông một ít tiền. Người đàn ông liền nói:
- Cô ơi, cô làm sao đấy. Đơn giản là tôi muốn giúp cô thôi mà!
- Không. Anh không hiểu ý tôi rồi. Tiền này để anh mua... cỏ khô

***

Ông ơi đừng nóng vội

Ông chồng đi làm về bất chợt thì gặp vợ đang nằm với một người bạn thân.
Ông rút súng bắn chết ngay thằng bạn.
Bà vợ nói ngay: Cứ cái đà này thì ông sẽ mất hết bạn bè!

***

Người chồng bất hạnh

Người chồng khi biết vợ có thai thì vô cùng vui mừng. Anh muốn cho tất cả mọi người biết tin này nên lấy điện thoại của vợ nhắn tin: "Tôi đã có thai" gửi đi cho tất cả mọi người trong danh bạ.
Được một lúc thấy mẹ vợ trả lời: "Sao nói là chồng không sinh được, con lại quan hệ với thằng Tiểu Lí à".
Anh rể trả lời: "Cô tính thế nào?"
Tiếp theo một người bạn thân nhắn tin: "Chúng ta đã nửa năm không gặp nhau, cô đừng đổ lên đầu tôi".
Đồng nghiệp nhắn: "Không phải chứ? Mới 2 ngày mà".
Cấp trên trả lời: "Tôi cho cô 10 triệu, cô nghỉ ngơi một thời gian đi"
Khách hàng nhắn tin: "Được rồi, cô đừng hù dọa tôi, ngày mai cô tới nhà tôi, chúng ta sẽ kí hợp đồng"
Một người lạ nhắn: "Cô li dị, chúng ta sẽ giữ đứa bé"
Một người lạ khác nhắn: "Hôm đó còn có giám đốc, không phải cô tính nói là của tôi chứ?"
Và một người lạ khác nhắn: "Đừng đùa chứ, tôi đã phẫu thuật triệt sản rồi"

Xem xong các tin nhắn, người chồng lăn ra bất tỉnh.

***

Một nhà khoa học tánh tình hay đa nghi, nên ông ta chế tạo ra robot phát hiện nói dối. Ngày chế tạo thành công, ông đem ra thử con trai. Cậu con trai vừa đi học về ông ta đem robot ra hỏi:
- Sao con đi học về trễ vậy?
- Con qua nhà bạn mượn sách về học.
Robot phát hiện nói dối, đánh cho cậu con trai một cái.
Ông bố cười:
-Đó con thấy chưa, nói dối là phải chịu phạt. Lúc bằng tuổi con bố không dám nói dối ông nội nửa lời.
Ngay lập tức, robot đạp ông ta một cái bay vô tường.
Người vợ thấy cậu con trai bị đánh đòn đau bèn nói:
-Sao anh làm thế với con, dù sao nó cũng là con anh!
Robot nắm đầu bà vợ, đánh túi bụi.

***

Một cán bộ miền xuôi lên miền ngược dạy bà con kế hoạch hóa gia đình.Anh ăn mặc rất lịch sự, đeo cà vạt đàng hoàng. Một chị dân tộc nhìn chiếc cà vạt của anh, rồi quay sang nói với mấy người bên cạnh một cách đầy uyên bác:

- Ôi gớm! Ai chả biết chỗ đấy là cái gì mà còn phải đánh mũi tên chỉ xuống.

- !!!!!!

***

Tại một hiệu sách:
- Cho hỏi sách "Gia đình hạnh phúc" nằm ở dãy nào?
- Đây là sách thể loại hoang tưởng, nằm ở dãy số 1.
- Thế sách "Đạo vợ chồng" thì sao?
... - Dãy số 2, thể loại tiểu thuyết đấu đá.
- Vậy, "Cách quản lý tài chính để mua được nhà"?
- Đấy là sự tổng hợp chứng vọng tưởng, nằm trong thể loại sách tâm thần, dãy số 8.
- Thể còn "Làm thế nào để thăng chức"?
- Loại sách tội phạm hình sự này nằm dãy số 3.
- Vậy còn quyển sách nổi tiếng "Đàn ông là trụ cột gia đình"?
- Xin lỗi, chỗ chúng tôi không bán truyện cổ tích

***

Tỏ tình trong lớp học

Đang ngồi học thì con bé, ngồi bàn bên quăng qua cho mẩu giấy. Mở ra xem thì thấy "Mình thích bạn, mình hẹn hò nha".
Ôi trời! Khỏi phải nói, tâm trạng lâng lâng, mình thích con bé từ đầu năm học cơ, mình quay sang cười mỉm với con bé một cái thật tình cảm.
Con bé e thẹn nói khẽ:
- Anh đưa cho anh ngồi bên giùm em.
Khỏi phải nói mình ức chế thế nào, vò nát mảnh giấy quăng thẳng vô mặt thằng điên ngồi kế bên.Nó ngơ ngác mở ra xem, cũng y như mình, khoái chí, cười tủm tỉm rồi bảo:
- Thích tôi sao không nói sớm, tôi cũng thích ông lâu rồi, mà ngại.
..???..

***

Trong sổ ghi đầu bài lớp 12 A, thầy giáo môn văn ghi: "Đm, 10 học sinh vkl, đcmn!"
Khi cuốn sổ này đưa lên ban giám hiệu để xét duyệt cuối tháng, ông hiệu trưởng nổi giận lôi đình gọi giáo viên ghi sổ lên mắng.
- Tại sao anh lại ghi chửi bậy học sinh lớp 12 A như vậy?
Giáo viên phân trần:
- Thưa anh là tôi đâu có ghi bậy. Sổ không cho ghi dài chỉ ghi được ngắn nên tôi phải viết tắt, đó là: "Đi muộn, 10 học sinh vô kỷ luật, đình chỉ mười ngày". Ý tôi là đề nghị ban giám hiệu đình chỉ học 10 ngày đối với 10 học sinh vô kỷ luật này.

- !!!!!

***

BIA SÀIGÒN
Có 1 anh chàng đi nhậu 1 mình. Vừa ngồi xuống bàn, chưa kịp kêu bia thì một cô tiếp thị bia Tiger xinh như mộng mặc váy khá ngắn bước đến gần nhìn anh với ánh mắt đắm đuối:
- Anh uống bia Tiger giùm em đi anh. Bia tình yêu đó!
- Tại sao lại là bia tình yêu?
- Thì anh hãy giải mã chữ Tiger đi. Tình Iêu Giết Em Rồi !
- À vậy hả? Thôi đi em! Tình yêu bạo lực quá!
Tức thì một người đẹp khác bước đến thế chỗ:
- Vậy thì anh uống bia của em đi. San Miguel dzô dzô đó. Em sẽ nhớ anh suốt đời. Khi nào quán vắng anh thì em lại thẫn thờ... Sao Anh Nhớ Mà Ít Ghé Uống, Em Lo !
- Ồ không đâu, anh chỉ là khách qua đường thôi.
Như thấy phương thức tiếp thị của hai cô kia chưa được ấn tượng, người đẹp thứ ba bước lên vừa đá lông nheo vừa thỏ thẻ:
- Anh hãy uống Carlsberg đi, bia này mới là sành điệu đó. Anh uống xong thì Cho Anh Ráng Lấy Sức Bế Em Ra Giường !
Quá kinh hãi, mồ hôi đầm đìa, nhưng chàng ta cũng trấn tĩnh lắc đầu:
- Uống xong thì anh xỉn mất tiêu rồi, còn sức đâu nữa em.
Cô tiếp thị thứ tư bèn bước lên ra chiêu cuối cùng hy vọng sẽ quật ngã được con tim sắt đá của anh chàng này :
- Vậy thì chỉ có Heineken thôi. Anh uống xuôi hay ngược gì cũng được, cũng là tình yêu trọn vẹn cả. Xuôi thì Hôn Em Ít Nên Em Khều, Em Nhéo... hay đọc ngược lại Nếu Em Khôn Em Nằm Im Em Hưởng.

Chàng ta lắc đầu quầy quậy:
- Thôi xin lỗi mấy em, tình yêu mấy em sao mà sành điệu quá, anh chỉ uống Saigon thôi!
Đến lúc này thì cả 4 cô tiếp thị đều ngạc nhiên:
- Trời! Sao anh lại uống bia đó?
- Ồ, đây mới chính là tình yêu thiêng liêng của anh.
Chàng ta bèn chỉ vào cái nhẫn trên tay :
- Số Anh Iêu Gái Ở Nhà!

***

Mê tín
Sau buổi họp đầu tiên của niên khoá mới, Tí hỏi Tèo:
- Sao cô giáo xếp chỗ mày ngồi tốt như vậy sao lại xin xuống cuối lớp mà ngồi, vừa khó nghe giảng bài, vừa khó thấy bảng đen.
- Thế mày không thấy hai thằng ngồi hai bên tao hả ?
- Hai thằng đó làm sao ?
- Thằng ngồi bên trái tên Nguyễn Thanh Quan, còn thằng bên phải lại tên là Lê Tấn Tài. Tao ngồi giưa Quan - Tài thì làm sao mà học được!

***

Ông lão có 3 người con trai, tên là Dũng,Hải và Hoàng. Nghe nói trong tủ sắt của ổng có mấy chục cây vàng. Một hôm tự nhiên ổng chết .Trước khi ngủm,ông lão còn kịp lấy ngón tay vẽ lên sàn nhà 1 quả đồi và 1 đừơng thẳng.
Đố bạn,ai đã giết chết ông lão ?
Câu trả lời : cái đồi + với đường thẳng =đồi thẳng = đồi không cong =là còng không đôi = còng không hai = hài không cong = hài thẳng =thằng Hải .Chịu chưa ?

***

Có 1 anh chàng cùng người chị vợ đi công chuyện gì đó.
Trên đường về thì cây cầu bắc ngang con suối đã bị nước cuốn trôi.
Không còn cách gì hơn nên chàng ta phải... ngậm ngùi mà cõng người chị vợ lội qua suối vì nàng ta không biết bơi.
Qua đến bờ bên kia thì phải ngồi nghỉ chờ cho quần áo khô.
Liếc thấy người chị vợ quần áo ướt dán chặt thân hình, rồi nhớ lại cảnh người chị vợ nằm sát trên lưng mình khi lội qua suối, anh chàng chịu không nổi nên mới cất tiếng than :

Ấy ấy sao mày ngóc cổ lên
Mày làm như vậy ắt không nên
Nếu có muốn chi ... về nhà muốn
Chị là chị vợ... chị bề trên.

Bà chị vợ nãy giờ được cõng chắc cũng cảm thấy thoải mái nên bèn liếc qua chàng em rể mà nguýt rằng :

Nam nhi chi chí đại trượng phu
Dượng mày nói vậy dượng mày ngu
Nó có muốn chi, cho nó muốn
Chị là chị vợ chị gì ... cu.

***

Một người Pháp, một người Mỹ và một người VN tranh luận xem Adam và Eva là người nước nào.
Người Pháp: “Trần truồng và trụy lạc ngay trước mặt Thượng đế như thế, chỉ có thể là dân Pháp”.

Người Mỹ: “Yêu tự do đến mức lẽ ra có thể sống hạnh phúc, chỉ cần đừng đụng đến trái táo, vậy mà họ vẫn không chịu sự cấm đoán đó, thì chỉ có thể là dân Mỹ”.

Người VN lúc ấy mới lên tiếng: “Quần áo chẳng có, nhà cửa chẳng có, thậm chí đến ăn một trái táo cũng bị cấm, thế mà vẫn bảo là sống trên Thiên đường, thì chỉ có thể là dân VN...”



(Sờ Tê)



Làm thơ vu vơ tặng người trong mơ

Vô đề


Mây buồn trôi mãi về đâu?
Lá xanh giờ đã nhuộm màu sang thu.
Có người ôm mối tương tư,
Một mình khoảng lặng đợi chờ tìm ai.
Sương khuya điểm giọt vắn dài,
Đâu người nhịp bước sánh vai giữa đời.
Tình em phong kín chơi vơi,
Chờ anh gõ cửa trao lời nhớ thương.
Bao la trong cõi vô thường,
Tri âm – duyên phận để vương vấn lòng.
Mây kia đón gió mới không?
Gió đây Mây đấy ngồi mong gió nào?
Mây buồn Gió hái trăng sao,
Ngàn sao lấp lánh thả vào mắt Mây.
Bàn tay ta nối bàn tay,
Trái tim nối trái tim đầy thương yêu.


VHLT - HP 11/09/2012








Sáng tác: Đức Huy
Ca sĩ : Ái Vân


Hôm mùa thu gió hát bài ca cũ.
Mùa thu bay lá vàng.
Anh ru em ngủ,
Bài ca dao ta vẫn hát lúc còn ấu thơ.

Nắng vàng ấm suối tóc dệt mây thu.
Mùa thu rung phím đàn
Anh ru em ngủ,
Dài cơn mê thương yêu ấy những ngày ái ân.

Anh yêu đôi mắt em, mùa thu vấn vương.
Môi em luôn đắm say nụ hôn ngất ngây

Đây là 2 ca khúc Ngọc Lan hát mà mình thích nhất.

Mưa trên biển vắng
Nhạc: Pháp
Lời Việt : Nhật Ngân
Ca sĩ : Ngọc Lan



Một mai không có anh
Nhạc: Pháp
Lời Việt :
Ca sĩ : Ngọc Lan


Tặng cho các bạn nào thích hàng lossless xịn 100% nhé, file định dạng wave

Download Mediafire

Hàng xịn kèm quang phổ đây:






Dương Cưu (21/3 - 19/4)

Tháng này, nhiều chuyển biến tích cực sẽ đến với Dương Cưu. Những ai sinh ra dưới chòm sao này vô cùng hoạt bát vì bạn sẽ theo đuổi mục tiêu và có thể đạt được những gì bạn muốn.

Trong công việc, Dương Cưu cần biết điều gì là tốt nhất, bỏ qua hay lao thẳng vào nó. Một điều quan trọng nữa là làm thế nào để duy trì mức năng lượng ổn định, làm thế nào để nhìn nhận ra bạn là ai. Trong nhiều tình huống bạn cần phải thỏa hiệp, bởi được cái này thì mất cái kia, đó chính là quy luật của cuộc sống.

Sức khỏe của Dương Cưu rất tốt cho đến này 23. Sau ngày này, bạn nên nghỉ ngơi và giữ sức. Vào giữa tháng vấn đề gia đình rất có khả năng làm hao tổn năng lượng của bạn. Vì vậy bạn nên giải quyết mọi việc càng nhanh càng tốt.

Từ trước đến giờ, chuyện tình cảm của Dương Cưu chưa được ổn định, nhưng mọi việc sẽ khả quan hơn trong tháng này. Nhiều cuộc phiêu lưu tình ái đang đón chờ những bạn chưa có người yêu. Có thể chúng không phải là những mối quan hệ lâu dài, mà thật ra thì Dương Cưu cũng chưa cần đến điều đó. Hãy cứ thư giãn và tận hượng niềm vui đến từ các mối quan hệ không ràng buộc.

Ngày may mắn: 2, 3, 12, 13, 21, 22, 29, 30
Ngày kém may mắn: 10, 11, 16, 17, 23, 24
Ngày dành cho tình yêu: 1, 12, 16, 17, 21, 22, 29, 30
Ngày tốt cho tài chính: 1, 5, 6, 7, 8, 12, 16, 17, 21, 22, 25, 26, 29, 30
Ngày tốt cho công việc: 8, 9, 17, 18, 23, 24, 26


Kim Ngưu (20/4 - 20/5)

Tháng 9, cuộc sống của Kim Ngưu sẽ vô cùng dễ chịu, tràn ngập sự vui vẻ. Thậm chí, sự sáng tạo và quan tâm của bạn sẽ hướng tới một số vấn đề ít khi để tâm tới. Hãy để bản thân thỏa mãn những nhu cầu, khả năng sáng tạo trong các hoạt động mà bạn thấy hào hứng.

Từ ngày 23 trở đi, sự quan tâm này hướng vào những vấn đề cụ thể hơn như sức khỏe và công việc. Sức khỏe của bạn cũng tiếp tục được cải thiện. Từ ngày 7-9, mối quan tâm chính sẽ tập trung cho gia đình. Do đó, đây là thời điểm lý tưởng để trang trí lại nhà cửa đấy. Đồng thời, Kim Ngưu sẽ là người mang lại sự hòa hợp trong không khí gia đình.

Những vấn đề về tài chính được giải quyết nhanh hơn bạn tưởng. Những quyết định về tài chính đều đáng được ủng hộ. Tuy nhiên, có một chút bất đồng có thể xảy ra giữa bạn và người bạn yêu quý. Đừng làm mọi việc trở nên xấu đi vì những ý nghĩ ngốc nghếch của bạn nhé vì cuối tháng này, có thể có một vài điều không hay quanh bạn.

Kim Ngưu sẽ thấy mình có nhiều ý tưởng không chỉ cho sự ổn định trong cuộc sống mà còn cho những thay đổi sắp tới.

Ngày may mắn: 5, 6, 14, 15, 23, 24
Ngày không may: 12, 13, 19, 25, 26
Ngày thuận lợi cho tình yêu 1, 5, 12, 14, 18, 19, 21, 22, 23, 29, 30
Ngày thuận lơi cho tài chính: 4, 5, 7, 8, 15, 16, 17, 25, 26
Ngày cho sự nghiệp: 2, 12, 20, 21, 25, 26, 29


Song Sinh (21/5 - 21/6)

Tháng này các Song Sinh có thể gặp đôi chút khó khăn trong việc lấy lại nhịp độ của mình. Vì vậy bạn tránh đưa ra những quyết định quan trọng thời gian này. Những sự kiện trong quá khứ có thể sẽ tạo nên ảnh hưởng lớn đối với bạn. Bạn có xu hướng bàn bạc, thảo luận, trong khi những cá nhân khác lại có giữ im lặng.

Vấn đề tài chính của bạn nhìn chung khá lạc quan. Bạn sẽ có cơ hội tận hưởng niềm vui khi dành khoản tiền ấy cho việc vui chơi, giải trí để thư giãn bản thân. Sự cộng tác trước đây có thể sẽ mang lại một khởi đầu thuận lợi cho bạn trong tháng này. Tuy nhiên, điều bạn muốn làm chỉ là luôn tiến về phía trước, phớt lờ mọi cản trở. Đây cũng chính là cốt lõi cho mọi vấn đề. Bởi bạn hoàn toàn có thể thất bại nếu như không giữ được sự cảnh giác. Vì vậy, hãy tỉnh táo đề phòng mọi tình huống có thể xảy ra.

Sức khỏe của Song Sinh tháng này nhìn chung không tồi, tuy nhiên, bạn vẫn nên tiếp tục dành nhiều thời gian cho thư giãn và nghỉ ngơi. Bên cạnh đó, các bài tập thể dục, mát xa hay những loại vitamin cũng sẽ giúp bạn cải thiện tình hình sức khỏe và năng lượng sống.

Ngày may mắn: 7, 8, 16, 17, 25, 26
Ngày kém may mắn:1, 14, 15, 21, 22, 27, 28
Ngày thích hợp cho chuyện tình cảm:1, 7, 8, 12, 16, 17, 21, 22, 25, 26, 29, 30
Ngày thuận lợi về mặt tài chính:5, 6, 7, 8, 10, 11, 14, 15, 16, 17, 25, 26
Ngày thuận lợi cho công việc:1, 9, 18, 27, 28


Cự Giải (22/6 - 22/7)

Mặc dù trong tháng này, sự tập trung của bạn đều dành cho gia đình, nhưng bạn vẫn đạt được thành công trong công việc. Có vẻ như bạn đang rất thích việc làm của mình và còn tham gia vào những hoạt động bên lề nữa. Điều này mang lại cho bạn sự thành công và có được những mối liên kết quan trọng.

Tham vọng trong con người bạn có thể sẽ lớn hơn mức bình thường, và tính cách ấy đẩy bạn thăng tiến nhanh hơn. Nếu như từ trước tới nay tất cả mọi người đều sắp đặt mọi thứ cho bạn thì đến tháng 9 này, có thể điều ấy sẽ thay đổi, và bạn nên biết thích nghi cũng như lắng nghe, tham khảo ý kiến của những người xung quanh. Đừng lo lắng vì điều này sẽ không làm hại bạn đâu. Sẽ đến lúc chúng ta phải dỡ bỏ những luật lệ và làm theo những gì mình mong muốn, đó mới là cuộc sống.

Tình hình tài chính trong tháng này của Cự Giải cũng sẽ vô cùng thuận lợi. Bạn nên dành một khoản tiền cho gia đình mình. Sau ngày 23 tháng 9, nhiệt huyết trong bạn dần dần giảm bớt và bạn nên nghỉ ngơi để nạp lại năng lượng cho mình.

Trong vấn đề tình cảm, tháng 9 này đang chờ đón bạn với sự lãng mạn và ngọt ngào. Nếu còn đang độc thân, bạn hoàn toàn có quyền hy vọng vào một cuộc gặp gỡ. Hãy để ý xung quanh nhé!

Ngày may mắn: 1, 10, 11, 19, 27, 28
Ngày không may: 2, 3, 16, 17, 23, 24, 29, 30
Ngày thuận lợi cho tình yêu: 1, 8, 9, 12, 17, 18, 21, 22, 23, 24, 26, 29, 30
Ngày thuận lợi với vấn đề tài chính: 5, 6, 7, 8, 12, 13, 14, 15, 16, 17, 25, 26
Ngày tốt công vệc tốt lành: 1, 2, 3, 10, 11, 18, 19, 27, 28, 29, 30


Sư Tử (23/7 - 22/8)

Tình hình gia đình của Sư Tử tháng này sẽ không ổn định và có nhiều thay đổi. Điều quan trọng với bạn là phải mang lại sự an toàn cho gia đình của mình.

Ngày 23 tháng này, các Sư Tử sẽ rất thành công trong vấn đề tài chính. Tiền "chảy" vào túi bạn chủ yếu từ ngày 1-6. Gia đình và các cuộc gặp gỡ gia đình cũng sẽ góp phần vào sự phát đạt của bạn nên đừng từ chối họ.

Vào ngày mùng 7, các nam Sư Tử sẽ trở nên thu hút hơn. Và các bạn nữ cũng sẽ có vẻ đẹp lộng lẫy khiến cho phái mạnh dính chặt như nam châm. Vào dịp cuối tháng Sư Tử hãy chú ý những lúc trên đường phố, khi đang lái xe hoặc là trong các tình huống nguy hiểm. bạn hãy tránh xa các cuộc tranh cãi xảy đến mình. Hoàn thành mọi nhiệm vụ và nâng cao ý chí mạnh mẽ mà bạn có.

Trong tháng này và các tháng sau, Sư Tử sẽ có khả năng mê hoặc nhiều người. Thời gian không phải lúc nào cũng ủng hộ bạn. Sư Tử cần suy nghĩ sáng suốt và đưa ra các quyết định hợp lý. Và cuối cùng các sư tử hãy tham gia nhiệt tình vào những gì mình yêu thích.

Ngày may mắn: 2, 3, 12, 13, 21, 22, 29, 30
Ngày đen đủi: 5, 6, 19, 25, 26
Ngày lý tưởng cho tình yêu: 1, 2, 12, 20, 21, 22, 25, 26, 29, 30
Ngày ăn nên làm ra: 4, 5, 7, 8, 14, 15, 16, 17, 25, 26
Ngày tốt cho công việc: 1, 5, 6, 12, 21, 22, 29, 30


Xử Nữ (23/8 - 22/9)

Tháng 9, Xử Nữ sẽ trải nghiệm những khoảnh khắc thú vị và điều đó sẽ làm tăng thêm gia vị cho cuộc sống của bạn. Bạn sẽ đem đến cho bạn bè rất nhiều ý tưởng và cảm xúc. Xử Nữ sinh ra là để dẫn đầu và tận hưởng cuộc sống trọn vẹn. Bạn sẽ đạt được những gì mong muốn. Và dù bạn có mắc sai lầm, bạn cũng sẽ nhanh chóng tìm ra con đường đúng đắn ngay.

Từ ngày 17-23, tình hình tài chính của bạn sẽ khởi sắc. Công việc vẫn là quan trọng nhất và bạn sẽ đạt được thành công. Sao Thủy sẽ mang lại tín hiệu tốt, sẽ có thời gian bạn nên tin vào những điều trực giác mách bảo. Giai đoạn này, bạn sẽ nhận được nhiều hỗ trợ, nhưng chỉ trong 30 ngày đầu kể từ khi thực hiện công việc. Một số vấn đề nảy sinh làm bạn choáng váng. Bạn sẽ phải cố gắng nhiều để tiến bộ hơn.

Sức khỏe và năng lượng của Xử Nữ rất tuyệt vời. Sự tự tin đủ để bạn đạt được những mục tiêu mong muốn. Tuy nhiên, bạn cũng nên tập trung vào gia đình và cuộc sống tình cảm của bản thân. Đừng để một giai đoạn hay sự kiện nào làm ảnh hưởng đến sự ổn định của sức khỏe và hạnh phúc của bạn nhé.

Ngày may mắn: 5, 6, 14, 15, 23, 24
Ngày kém may mắn: 1, 7, 8, 21, 22, 27, 28
Ngày may mắn về tình cảm: 1, 9, 12, 18, 21, 22, 27, 28, 29, 30
Ngày may mắn về tài chính: 1, 7, 8, 12, 16, 17, 21, 22, 25, 26, 29, 30
Ngày may mắn trong công việc: 4, 5, 7, 8, 15, 16, 17, 25, 26.


Thiên Bình (23/9 - 22/10)

Thiên Bình thường biểu hiện theo hướng một chiều. Bạn cô đơn và im lặng, giữ tất cả mọi thứ cho bản thân mình. Tóm lại, bạn rất đơn giản và sống nội tâm. Tình hình tài chính tháng này sẽ cải thiện và ổn định. Bất kỳ quyết định nào bạn thực hiện cũng sẽ thuận lợi cho bạn. Hãy tin tưởng vào trực giác và kinh nghiệm của bạn. Hơn nữa, đối tác của bạn sẽ hỗ trợ bạn hết mình. Vào cuối tháng, một số rắc rối sẽ phát sinh nhưng điều đó sẽ chỉ là tạm thời.

Bạn nên tham gia vào các hoạt động từ thiện, những tổ chức khác nhau, để mở rộng kiến thức của bạn. Hơn nữa, bạn nên suy nghĩ về những gì bạn đạt được, những gì bạn mong đợi từ tương lai, những sai lầm bạn đã thực hiện và làm thế nào để sửa chữa chúng.

Về sức khỏe, bạn đã không được khỏe lắm trong một thời gian dài. Tháng 9, sức khỏe của bạn sẽ được cải thiện. Tận hưởng một kỳ nghỉ khiến bạn hài lòng và thư giãn, đồng thời quan tâm những người xung quanh bạn hơn.

Ngày may mắn: 7, 8, 16, 17, 25, 26
Ngày không may: 2, 3, 10, 11, 23, 24, 29, 30
Ngày thuận lợi cho tình yêu: 1, 2, 3, 10, 11, 12, 18, 19, 21, 22, 27, 28, 29, 30
Ngày thuận lợi cho tài chính: 5, 7, 8, 14, 16, 17, 18, 19, 23, 25, 26
Ngày thuận lợi cho sự nghiệp : 5, 6, 10, 11, 14, 15, 25


Bò Cạp (23/10 - 21/11)

Tháng này, Bò Cạp chuẩn bị tinh thần cho những việc bạn muốn thay đổi trong cuộc sống của mình. Bò Cạp không nên xao lãng bản thân hay những kế hoạch đã đặt ra.

Tháng 9 đầy ắp những điều lãng mạn cũng như những cuộc gặp gỡ bạn bè. Tuy nhiên, tiền bạc có thể sẽ không xông xênh trong tháng 9. Bạn phải làm việc chăm chỉ để kiếm một khoản tiền nào đó. Vào ngày 23, thu nhập sẽ tăng. Hãy kiên nhẫn. Sự an toàn về tiền bạc cũng như các nguồn tài chính là những gì bạn muốn lúc này. Sự ổn định trong cuộc sống rồi sẽ đến sớm.

Phong cách sống của Bò Cạp không tuân theo những hành động nông nổi. Việc lên kế hoạch cho kỳ nghỉ sẽ được cân nhắc. Sẽ có rất nhiều chi tiết trong kế hoạch.

Ngày may mắn : 1, 10, 11, 19, 27, 28
Ngày không may mắn : 5, 6, 12, 13, 25, 26
Ngày dành cho tình yêu : 1, 5, 6, 12, 21, 22, 29, 30
Ngày dành cho các vấn đề tài chính : 7, 8, 16, 17, 21, 22, 25, 26
Ngày dành cho sự nghiệp : 5, 6, 12, 13, 14, 15, 25


Nhân Mã (22/11 - 21/12)

Cuộc sống của bạn sẽ có những thay đổi với tốc độ đáng ngạc nhiên, đặc biệt trong công việc bởi trong tháng này bạn sẽ duy trì được phong độ của mình. Tuy nhiên, bạn nên tránh xa khỏi các hoạt động mạo hiểm và rủi ro. Hãy chú tâm và cân nhắc cơ hội việc làm mới cũng như kế hoạch phát triển sự nghiệp lâu dài.

Đầu tháng, Nhân Mã hãy quan tâm đúng mức đến cơ thể cũng như tâm hồn, đặc biệt là trái tim. Sức khỏe sẽ cải thiện đáng kể sau ngày 23. Đừng đi đâu xa trong các ngày 28-30. Nếu bạn không thể trì hoãn việc di chuyển thì ít nhất hãy bảo vệ mình, hãy đảm bảo rằng bạn đã có bảo hiểm trong tay.

Trong mọi tình huống, Nhân Mã cần hành xử rõ ràng và cụ thể, chính xác và thực tế, và đừng làm rối các mối quan hệ. Đồng nghiệp có thể sẽ đưa ra những cao kiến cũng như "tối kiến". Vì vậy hãy tỉnh táo và nghe theo sự mách bảo của trái tim. Nếu bạn chưa có người yêu, các mối quan hệ đang chời đợi bạn. Hãy chịu khó giao lưu tiệc tùng, kể cả những lúc bạn ít mong đợi nhất.

Ngày may mắn: 2, 3, 12, 13, 21, 22, 29, 30
Ngày kém may mắn: 1, 7, 8, 14, 15, 27, 28
Ngày tốt cho tình yêu: 1, 4, 5, 7, 8, 12, 15, 16, 17, 21, 22, 25, 26, 29, 30
Ngày tốt cho tài chính: 7, 8, 9, 16, 17, 18, 23, 24, 25, 26
Ngày tốt cho công việc: 4, 5, 14, 15, 16, 17, 25, 26


Ma Kết (22/12 - 19/1)

Khoảng thời gian dài này nên được hiểu như là quá trình chuẩn bị cho tài chính phát triển mạnh mẽ về sau. Ma Kết thường thành công trong đầu tư rủi ro. Tuy nhiên, hiện tại nên tránh xu hướng đầu tư ấy. Nó có thể không sinh lợi nhuận cho bạn. Đến cuối tháng, bạn sẽ xung đột với các đối tác về vấn đề tiền bạc.

Tháng 9 cho thấy bạn đi du lịch hoặc ít nhất là có điều kiện tối ưu cho việc du lịch. Ngày 23 sẽ mang đến khoảng thời gian tuyệt vời và thành công cho sự phát triển nghề nghiệp. Bạn có thể sửa đổi ý tưởng của mình sau khi lắng nghe góp ý từ người khác.

Cố gắng tránh đừng để bản thân quá mệt mỏi này trong tháng này, điều này làm giảm năng lượng của bạn và khiến bạn bị cảm lạnh hoặc cúm. Bạn bè tháng này có thể giới thiệu bạn với một người khác, bạn có thể sẽ liêu xiêu vì người này đấy.

Ngày may mắn: 5, 6, 14, 15, 23, 24
Ngày không may: 2, 3, 10, 11, 16, 17, 29, 30
Ngày thuận lợi cho tình yêu: 1, 5, 6, 10, 11, 12, 14, 15, 21, 22, 25, 29, 30
Ngày thuận lợi cho tài chính: 2, 7, 8, 12, 16, 17, 20, 21, 25, 26, 29
Ngày thuận lợi cho sự nghiệp: 1, 12, 16, 17, 21, 22, 29, 30


Bảo Bình (20/1 - 18/2)

Tháng 9, Bảo Bình nên bắt đầu tận hưởng sự cân bằng cảm xúc và thoải mái. Bạn phải làm những điều bạn thấy cần thiết ngay lúc này. Đừng trì hoãn những điều đó bởi tháng này là thời điểm thích hợp cho bất cứ sự thay đổi hay cải thiện nào.

Đây là khoảng thời gian tích cực cho công việc của bạn. Bạn có thể sẽ rất bận rộn với công việc nhưng hãy cố xử lý gọn chúng. Thêm vào đó, quan hệ của bạn với cấp trên cũng sẽ trở nên hoàn hảo. Bạn có đủ thời gian để xác định thứ bạn cần giành được trong công việc, nên hãy lập tức thực hiện những kế hoạch của bản thân.

Vào cuối tháng, từ ngày 28-30 bạn nên quan tâm và khoan dung hơn với nửa kia, để bạn và người ấy tránh khỏi những tình huống rắc rối cho quan hệ của hai người.

Và trong kỳ nghỉ dài ngày, bạn nên tham gia những buổi tiệc. Lập kế hoạch và tham dự ngay bởi không có nguy cơ gì chờ đợi cả. Hãy nạp năng lượng cho 30 ngày tới, bạn sẽ khám phá ra những thế mạnh mới. Nếu như bạn có một vài thứ chưa hoàn thành trước đó, thì chúng sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của bạn.

Ngày may mắn: 7, 8, 16, 17, 25, 26
Ngày kém may mắn: 5, 6, 12, 13, 19
Ngày tuyệt vời cho tình yêu: 1, 5, 6, 12, 13, 14, 15, 21, 22, 25, 29, 30
Ngày tối ưu cho tài chính: 1,7, 8, 9, 16, 17, 18, 25, 26, 27, 28


Song Ngư (19/2 - 20/3)

Trong công việc, những cơ hội lớn đang đến. Song Ngư có thể thay đổi hoàn toàn công việc hay được bổ nhiệm vị trí mới. Tuy nhiên, tất cả những thay đổi này đều mang tính tích cực. Mặc dù đây có thể là điều tồi tệ xảy đến với bạn, sau này bạn sẽ nhận thấy điều ngược lại. Đừng thất vọng. Mọi việc sẽ tốt hơn.

Tháng này mang đến những cơ hội tài chính thú vị. Xét theo khía cạnh nào đó nó có liên quan đến những nhà đầu tư nước ngoài. Cơ hội công tác xa cũng sẽ đến. Sự nghiệp của bạn liên quan đến sếp và những cá nhân xung quanh bạn trong 30 ngày tới. Đây là một khía cạnh tích cực.

Bạn cần chú ý đến sức khỏe cho đến ngày 23. Thời điểm này Song Ngư sẽ ở đỉnh cao trong xã hội và họ cũng sẽ thành công trong lĩnh vực tình cảm. Tuy nhiên cần cẩn thận với các vấn đề về tình yêu. Bạn có thể muốn giải thích những điều bạn nghĩ và những điều bạn cần với cộng sự hay những người gần gũi. Bạn muốn người khác chú ý đến những ý tưởng hay thỉnh cầu của bạn. Đây là lý do cho những giải thích trong các cuộc tranh luận.

Ngày may mắn : 1, 10, 11, 19, 27, 28
Ngày không may mắn : 7, 8, 14, 15, 21, 22
Ngày dành cho tình yêu : 1, 4, 5, 12, 14, 15, 16, 17, 21, 22, 25, 26, 29, 30
Ngày dành cho tài chính : 1, 2, 3, 7, 8, 10, 11, 16, 17, 18, 19, 25, 26, 27, 28, 29, 30
Ngày dành cho sự nghiệp : 7, 8, 16, 17, 21, 22, 25, 26







Cầu Thủy Tinh
Làm clip kỷ niệm 03-09-2012




Tuyết rơi
Chuyển soạn cho guitar : Phạm Lợi
Độc tấu : mình tự sướng big grin






Dịu dàng hoa cỏ bên đường
Bước chân ai đã vấn vương nơi này
Cỏ mềm níu hạt mưa bay
Mùa xuân vội vã rót đầy nắng mai.

Mong manh cỏ dại u hoài
Áo em khuy lệch đã cài lại chưa?
Trắng tròn hạt cúc làm thơ
Làm thêm dấu lặng cho tơ đàn chùng...

Thẳm sâu một cõi mắt nhung
Hút hồn anh với mênh mông ánh nhìn
Kìa em, đừng vội ngước lên
Để đôi bướm trắng vào miền hương hoa...


Quỳnh Trâm