"Dù bị đau đớn quằn quại, tôi vẫn tha thiết yêu thương trần gian điên dại này"


Một người tiễn một người đi
Một vầng trăng lệ chia ly một người.
Xa xôi cũng đã xa rồi
Xa lòng, xa mặt sao lời cũng xa?
Lá vàng vàng nát phong ba
Mùa xuân về lại, người xa không về.
Cầm tay còn nửa câu thề
Nửa lang thang nhớ, nửa lê thê buồn.
Chưa thương chớ nói lời thương
Chưa xa chớ để đôi đường chia xa.
Cô đơn gió lạnh gian nhà
Nhai cơm cơm hẩm, nhắp trà trà thiu.
Trăm lần vẫn nói không yêu
Một lần xa vắng trăm chiều ngẩn ngơ.
Câu yêu nông nổi dại khờ
Câu xa lặn hụp bến bờ thương đau.
Lá trầu chẳng thắm duyên cau
Xuống đò đò đắm, qua cầu cầu trôi.

Đã yêu yêu chỉ một lời
Chẳng yêu dẫu sống trọn đời: không yêu!

Thanh Trắc Nguyễn Văn
(Tập thơ Hạ Nhớ – NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)

3 comments

  1. Ngọc Anh

    May 5, 2010 at 11:56 PM  

    Em chả dại như bác tác giả bài thơ này, sao lại 'chẳng yêu dẫu sống trọn đời: không yêu".
    Đời không duyên nợ thà không sống nếu không yêu mà sống trọn đời được chắc phải có cái nợ to khủng khiếp!

  2. vohinhlangtu

    May 6, 2010 at 10:26 AM  

    Yêu mới là nợ to khủng khiếp đó em à =))

  3. Ngọc Anh

    May 6, 2010 at 11:20 AM  

    Ha ha vậy mà bao nhiêu người có đi vay nhiều để được mắc nợ to đấy! =))
    ps: đề nghị anh nâng cấp bờ lốc, cứ mỗi lần cmt phải chọn profile nên hơi bị mỏi tay. hí hí ;))

Post a Comment

Bạn có thể chèn các biểu tượng cảm xúc cho lời bình của mình bằng cách gõ các ký tự như bảng chỉ dẫn sau:
:) :D :)) =)) ;)) ;;) ;) :p :X :-* :">
:( :(( =(( :-o 8-} >:) B-) 8-X :-" :-w More...