Nắng nhẹ nhàng bên cửa
Lững lờ... trôi... nhẹ trôi
Êm đềm hong suối tóc
Từng sợi mềm... em tôi.
Tình như làn gió thoảng
Giữa trời... bay... cứ bay
Thoảng về con phố vắng
Hụt hẫng bàn chân ai?
Tình vương? Vương rất khẽ
Mà nặng trĩu đời anh.
Em lặng thầm theo gió
Mắt vương gì? Long lanh!
Tú Yên
Post a Comment