"Dù bị đau đớn quằn quại, tôi vẫn tha thiết yêu thương trần gian điên dại này"

Một cái nhà luôn khác với một mái ấm. Một gia đình luôn khác với một cuộc hôn nhân. Và trách nhiệm với gia đình, mái ấm không phải là trách nhiệm với cá nhân người vợ hay người chồng.

Gia đình cần nhiều nguyên tắc để tồn tại nhưng cũng có khi nó chẳng cần nguyên tắc nào. Vấn đề là ở ý thức của người trong gia đình đó. Với người ý thức có gia đình sẽ chẳng cần một nguyên tắc nào bổ trợ. Nhưng với người thiếu ý thức gia đình thì cả mớ nguyên tắc cũng chỉ khiến gia đình ấy trông giống một gia đình mà thôi.

Một cái nhà. Có một cái giường, 2 cái gối, 1 cái chăn. Có đầy đủ những vật dụng khiến người ta nhận biết rằng cái nhà có người ở và người ở là một cặp vợ chồng. Nhưng cái nhà đó chưa chắc được coi là mái ấm. Nó giống như “Cái áo không thể làm nên thầy tu” vậy. Để được xem là một mái ấm, đòi hỏi căn nhà đó phải có một sức sống.

Sức sống thì chỉ có người ở trong căn nhà đó làm ra được. Mà cũng không phải chỉ có người chồng, người vợ. Nó đòi hỏi sự quan tâm giữa hai cá thể đó với nhau. Nó đòi hỏi tình cảm của 2 con người đó với nhau. Tin không, bạn có thể cảm thấy ngay được một gia đình hạnh phúc hay không hạnh phúc khi bạn bước vào căn nhà đó.

"Happy house" không phải là một căn nhà đầy đủ tiện nghi hay lộng lẫy. Tiện nghi và lộng lẫy nằm ở tình cảm con người sống trong căn nhà đó dành cho nhau. Dành cho nhau, là phải chỉ dành cho nhau chứ không phải dành cho căn nhà.



Một cuộc hôn nhân. Hai con người đến với nhau bằng tình yêu, cưới nhau bằng một đám cưới. Có hôn thú rõ ràng. Có hai bên nội ngoại đầy đủ. Thậm chí, có cuộc sống sung túc. Nhưng cuộc hôn nhân đó chưa chắc được coi là một gia đình. Nó giống như giữa mùa Hạ có một ngày se lạnh. Ngày se lạnh ấy do bão rớt chứ không phải là mùa Thu. Không có mùa Thu ở trong mùa Hạ. Để có một gia đình thì chỉ có người trong cuộc hôn nhân đó tạo nên. Cái đó gọi là sự thiêng liêng. Cái đó là sự trân trọng cuộc sống chung này.

Là người chồng dù là giận vợ thì cũng không giận gia đình. Là người vợ dù đang ghét chồng cũng không ghét cuộc sống chung này. Tôi thích ý nghĩa của một câu nói: Dù em đang rất giận chồng nhưng tuyệt đối em không muốn chồng em đi qua đêm. Không phải cô ta sợ chồng đi qua đêm gặp cám dỗ. Mà cô ta giữ cho gia đình này đầy đủ người, đầy đủ tình, đầy đủ sự trọn vẹn. Hay khi giận vợ đến đâu đi nữa, tôi cũng không bao giờ muốn bỏ vợ tôi ở nhà một mình suốt một đêm. Dù rằng có thể tôi chỉ ngồi với những người bạn thân của mình.
Một người đàn ông. Anh ta có thể là một ai đó có vị trí xã hội cao ngất trời. Anh ta có thể nuôi sống những người xung quanh anh ta. Anh ta có thể là một người đàn ông cực kỳ đàn ông. Nhưng anh ta sẽ không thể là một người chồng nếu như anh ta không có một người vợ. Tự nhiên là vậy. Có một người vợ tức là anh ta ý thức rằng anh ta có vợ. Anh ta có vợ tức là anh ta phải hy sinh những cô bồ. Anh ta có thể không yêu vợ như từng yêu người tình nhưng không có nghĩa là anh ta có thêm một người tình để so sánh với vợ anh ta.

Vợ - Chồng. Tự nhiên là cần một người đàn bà kết hợp với một người đàn ông. Nhưng không phải là 2 cuộc sống riêng. Mà là một cuộc sống chung. Không phải một cuộc hôn nhân. Mà là một gia đình. Không phải là mua 1 căn nhà. Mà là một mái ấm. Không phải sẽ sinh ra 1 đứa con. Mà là cho tình yêu có một kết quả đúng. Không phải ràng buộc nhau. Mà là gắn kết và hoà quyện. Là nước với nước chứ không phải nước với dầu. Là dành cho nhau chứ không phải phân công nhiệm vụ.

Nghĩ về gia đình, mái ấm, vợ chồng là cái nghĩ suốt đời. Nó ăn vào máu và thành như hơi thở. Dù mỗi gia đình một hoàn cảnh thì mục đích mà ai cũng muốn mong hướng tới vẫn là hạnh phúc của gia đình đó. Học có thể làm nhiều cách song nếu người chồng hoặc người vợ không cảm thấy hạnh phúc thì cách làm đó bị coi là thất bại. Để tồn tại thì có thể chỉ cần người chồng bị điếc, người vợ bị đui. Còn muốn hạnh phúc bền vững thì người chồng cần thính tai nhất có thể và người vợ cần sáng mắt nhất có thể.

Để lắng nghe thấy hết mọi nhu cầu của người vợ. Để thấy xa hơn nữa những điều cần thiết cho chồng mình. Để nghe thấy cả những điều vợ mình chưa nói và để thấy hết cả những điều chồng mình đã làm. Chỉ hiếm nỗi, đàn ông trời ban cho đôi mắt còn phụ nữ lại chỉ có lợi thế về đôi tai. Thế nên mới có câu “Gái yêu bằng tai, trai yêu bằng mắt”. Thế nên người chồng biết đủ chuyện thiên hạ nhưng mãi chẳng hiểu hết vợ mình. Còn người vợ chỉ nhìn thấy điều chồng mình không làm cho mình mà không bao giờ thấy được những điều người chồng đã làm trong thầm lặng.

Nghĩ mà thấy khó lắm thay!

Theo Đẹp

1 comments

  1. A Mom and Her Transgender Daughter

    April 17, 2020 at 7:43 AM  

    Ôi bài này hay quá! Người chồng phải rất thính tai và người vợ phải rất sáng mắt...

Post a Comment

Bạn có thể chèn các biểu tượng cảm xúc cho lời bình của mình bằng cách gõ các ký tự như bảng chỉ dẫn sau:
:) :D :)) =)) ;)) ;;) ;) :p :X :-* :">
:( :(( =(( :-o 8-} >:) B-) 8-X :-" :-w More...