Bến mơ thuyền đậu, dưới thuyền mơ.
Tôi đã mơ màng chuyện tóc tơ.
Bỏ dở khăn thêu, nàng lẳng lặng
Đến xem chàng nối mấy vần thơ.
Bỗng nàng sung sướng vỗ tay reo,
-Thi sĩ, chồng em, anh đáng yêu!
Những vận thơ anh huyền ảo quá!
Và thiêng liêng quá! Và cao siêu!
Chàng ngước nhìn nàng trong luyến ái:
-Mình ơi! mình nối hộ thơ, mình!
-Em chả nối thơ đâu đấy nhé!
Suốt đời em chỉ muốn hôn anh.
Một chiếc, một chiếc lại một chiếc,
Má chàng in có vạn đôi môi.
Chàng cười như nấc đi từng lúc:
- Anh lạy cô mình, anh xin thôi!
Nguyễn Bính
2 comments
Post a Comment
Bạn có thể chèn các biểu tượng cảm xúc cho lời bình của mình bằng cách gõ các ký tự như bảng chỉ dẫn sau:
:) | :D | :)) | =)) | ;)) | ;;) | ;) | :p | :X | :-* | :"> |
:( | :(( | =(( | :-o | 8-} | >:) | B-) | 8-X | :-" | :-w | More... |
Cho em mượn bài thơ này để tuần sau đi họp mặt ở Chân quê thi hội có cái mà khoe, anh nhé! ;))
của cụ NB, ko phải của anh nên em cứ vô văn tư :-">:)