"Dù bị đau đớn quằn quại, tôi vẫn tha thiết yêu thương trần gian điên dại này"
Hị hị, hôm nay lại tiếp về Bút Tre. Lần này là bài thơ "Anh đi... Anh về..." không rõ của tác giả nào. Viết bài này bởi muốn các fan của Bút Tre có được 1 bài thơ chính xác đầy đủ, không kiểu vá víu đôi câu thơ hoặc 1 khổ như thường thấy ở các forum và cũng biến dạng đi nhiều, không còn chính xác như bài thơ gốc.
Bài thơ này tớ thuộc đã lâu lắm rồi, cách đây hơn chục năm. Vào cái thời đó thì phương tiện giải trí chỉ là sách, báo, truyện chứ không có net như giờ. Lúc ấy 2 món ăn tinh thần to nhất của tớ là báo Tuổi trẻ cười với tạp chí Kiến thức ngày nay xếp hàng chồng. Không nhớ bài này là thuộc về báo Tuổi trẻ cười hay Kiến thức ngày nay nữa vì Kiến thức ngày nay lúc ấy cũng có mục Hậu trường làng văn nghệ, có nhiều bài rất vui.
Bài thơ này do nhà thơ Minh Quốc sưu tầm (cụ này rất hay có nhiều bài về thơ Bút Tre trên báo TTC lúc ấy) và gốc tích của nó theo nhà thơ kể truyện là như sau: Có anh lính và cô giáo trẻ dạy văn yêu nhau rồi tổ chức đám cưới. Anh lính  nghỉ phép 1 tuần làm đám cưới xong lại phải từ biệt vợ trẻ để lên đường làm tiếp nghĩa vụ. Nhớ vợ quá không chịu nổi lại xin phép nghỉ về thăm vợ. Hết ngày phép anh lại phải ra đi, lúc ấy cô vợ mới làm thơ tiễn chồng. Giờ tớ hì hục gõ lại ra đây nguyên si chính xác bài thơ cho các fan của Bút Tre enjoy và có thêm tư liệu bổ sung. Một bài thơ siêu hay và dí dỏm big grin
   

Anh đi em nắm cổ tay
Anh về em nắm chỗ này chỗ kia...
Anh đi bát đĩa cũng chia
Anh về em dọn cả thìa lẫn muôi.
Anh đi trống cả giường đôi
Anh về giường vẫn trống nơi anh nằm.
Anh đi nhà vắng lặng câm
Anh về giường chiếu reo ầm cả lên.
Anh đi khao khát không tên
Anh về vẫn khát, bắt đền... kệ anh.
Anh đi đêm chẳng trôi nhanh
Anh về lại muốn ngày thành là đêm.
Anh đi chẳng biết ấm êm
Anh về sỏi đá cũng mềm trước em.
Anh đi ăn uống kiêng khem
Anh về no vẫn thòm thèm không ngoa.
Anh đi bầu nụ đương hoa
Anh về bầu bí bò ra bò vào.
Anh đi cỏ mọc bờ ao
Anh về cá đớp cả phao lẫn mồi.
Anh đi mong nhớ bồi hồi
Anh về lại phải đứng ngồi ngóng trông.
Anh đi bắt buộc nằm không
Anh về nếu bắt nằm không... không nằm.
Anh đi ngã bảy ngã năm,
Anh về anh mệt anh nằm ngã ba...
skull laughing rolling on the floor
Vợ làm thơ hay thế này tặng chồng thì sao mà đành lòng đi cơ chứ, cứ gọi là đào ngũ như chơi rolling on the floor drooling hee hee 

0 comments

Post a Comment

Bạn có thể chèn các biểu tượng cảm xúc cho lời bình của mình bằng cách gõ các ký tự như bảng chỉ dẫn sau:
:) :D :)) =)) ;)) ;;) ;) :p :X :-* :">
:( :(( =(( :-o 8-} >:) B-) 8-X :-" :-w More...