Nắng rơi một nửa con đường
Em đi một nửa nhớ thương vọng về.
Cỏ vàng một nửa bờ đê
Tay cầm một nửa câu thề…
Nửa buông.
Gió lay một nửa cánh chuồn
Lá thu một nửa nỗi buồn
Nửa thôi.
Hoàng hôn một nửa chân đồi…
Trăng lên một nửa
Cuối trời
Nửa rơi.
(Thanh Trắc Nguyễn Văn
Tập thơ Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997)
Tập thơ Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997)
Post a Comment