Không đi không biết Tam Đao
Đi thì chẳng có chỗ nào mà ngu (ngủ)
Một giường nó nhét hai cu (cụ)
Đêm đêm phải lấy cái mu gối đầu (mũ)
Mu cao mà gối thì đau
Mu thấp chỉ tổ đau đầu ù tai
Xa xôi cách trở rộng dài
Ước chi được gối cái ... mai vợ nhà
Tuy già mà vẫn mặn mà
Gối mai cũng sướng như là gối mu.
* * *
Không đi không biết Cửa Lò
Đi thì mới biết Cửa Lò chưa tôn (1)
Ai về nhắn với bảo tồn
Lo thêm kinh phí để tôn Cửa Lò. (2)
(bài này chơi chữ nói lái quả là hay tuyệt )
* * *
Không đi không biết Hà Giang
Đi thì mới gặp cô nàng Hơ Mông
Lửa trại sưởi đốt giữa đồng
Hơ tay rồi lại ... hơ mông cùng nàng.
* * *
Không đi không biết Hà Giang
Đi thì mới gặp cô nàng Hơ mông
Cô đi dự hội Lồng Tồng
Gió xuân tốc váy, tồng ngồng ... anh mê
Váy em vừa rộng vừa xoè
Giang tay anh chắn, anh che ... cô mình.
* * *
Theo anh đến thị xã Phan...
Rang cơm xào thịt liên hoan một chầu
Chén xong vội vã lên tàu...
Hoả ra Hà Nội mau mau để chuồn
Nếu sớm thì phải đi buôn
Nếu muộn thì phải đi luôn kịp tàu.
* * *
Buồn tình cô gái Củ Chi
Chỉ cu cô hỏi: - củ chi... hỡi chàng?
Chàng trai Bố Hạ mơ màng
Há bộ thì há, bộ nàng tưởng chi ?
* * *
Anh đi công tác Pờ lây
Ku dài dằng dặc biết ngày nào ra
Còn em nằm lại ... Buôn Ma
Thuột đi thuột lại với cha láng giềng.
* * *
Hỡi em cô gái vùng me
Me chua sao đựng chật ghe thế này ?
Cho anh nắm lấy bàn tay
Nghển cao nòng súng, mê say quên về
Mỉm cười cô lái mũi ghe
Tình dân nghiã nước duyên se mặn nồng
Dẫu cho em đã có chồng
Súng này anh nhớ lập công, ghe chờ.
* * *
Chị em quê ở Bến Tre
Hôm nay mở hội đua ghe giữa làng
Ghe em bé lướt nhẹ nhàng
Ghe chị bự, béo ... nên toàn tụt sau
Chị về nắn lại dài, sâu
Vượt lên, chúi xuống ... kỳ sau dẫn đầu.
* * *
Đến thăm mẹ vợ tương lai
Có cô gái út bấy nay kén chồng.
Một cô mà kén ba ông
Cả ba ông ấy đều cùng là tây
Một ông người ốt tra lây (Australia)
Một ông đích thực là tây bán nhà (Tây Ban Nha)
Một ông ở xứ buôn gà (Bungari)
Cả ba ông ấy đều là con rê (rể)
Cùng nhau có một lời thề:
Làm con rê cụ, không về bên Tây (con rể)
* * *
Hoan hô bộ trưởng Nguyễn Minh
Hiển nhiên phát triển ngành mình lên cao
Y tế cũng đáng tự hào
Công an, quân đội, biết bao bộ giòi (giỏi)
* * *
Chữa bệnh phải đến ngành y ...
Tế cho mấy mũi, tức thì khỏe ngay
Thiếu chỗ ở gặp ngành xây...
Dựng liền mấy phố đủ đầy lầu cao
Tắc đường thì đến ngành giao...
Thông cho mấy tuyến xe vào xe ra
Ngành văn múa hát đàn ca
Hoá ra quần chúng cũng là ... ta thôi
Muốn cho hoàn hảo cuộc đời
Phải đi tìm hiểu tức thời ngành thông...
Tin không được, tức tràn hông
Một lòng học hỏi mới hòng thông ... manh
Bút Tre và câu đối
Trưởng ty văn hoá Nghệ An tên Đại, gọi nhân viên lên giao nhiệm vụ đi công tác tại Tân Kỳ vốn là vùng sâu vùng xa của tỉnh. Trước văn võ bá quan ông nổi hứng ra vế đối:
Ty cần đi Tân kỳ
Trong lúc nhân viên tên Ty gãi đầu, gãi tai ông dùng thơ ra điều kiện:
Nếu anh đối được thì xoá lệnh
Bằng không cứ thế mà thi hềnh
Hiểu rõ yêu cầu của trưởng ty cũng là nhiệm vụ cấp bách của ty, nơi mình làm nhân viên, anh Ty kịp đối lại bằng cách đảo ngược hai chữ đầu và cuối:
Ai động đến ông Đại
Vừa là tên ông, vừa là lời đáp gián tiếp, coi như không dám động chạm gì đến mệnh lệnh của ông, cũng là sự "ăn miếng trả miếng" rất chỉnh so với vế trên của ông. Cả cơ quan tán thưởng vỗ tay, trong khi ông Đại tỏ ra đau xót vì buộc phải bãi bỏ mệnh lệnh của mình, liền than:
Rằng hay thì thật là hay
Nghe ra ngậm đắng nuốt cay cả b…
Ý ông định nói là cả buổi, nhưng không vần liền nhanh trí biến dấu hỏi thành dấu huyền cho hợp với luật bằng trắc, nào ngờ bị phạm huý, ông vội đọc luôn hai câu vừa kịp nghĩ để xí xoá cái ấn tượng không mấy thanh lịch trên:
Ai ngờ nó đối được trôi
Chiều nay tớ phải xoá thôi... lệnh này
Cai nay post trong HTT xong lai so cac chi em che minh hu*, nen lai xoa di cho vao phong bi "hau truong van nghe" giao tan cua nha anh nhe :D
Chưa làm được thơ Bút Tre theo phong cách VHLT thì còn bị ám ảnh ko làm được việc gì khác nên bài đầu tay đầu chưn này em xin tặng sư phụ Bút Tre. Nặn thơ nhanh quả ko dễ nên hâm mộ các chị em đối đáp bằng thơ nhà ta quá xá!
Yêu sao anh Vổ Hình Lang (Vô Hình Lãng)
Tử, vòi đã nhọn, ngòi càng nhọn hơn
Thơ văn lai láng trào tuôn,
OI, IM anh cũng chơi luôn chẳng bào (chẳng bao)
giờ ngại khô, khó làm sao (ngại khổ, khó)
Ngòi anh đúng mạch, càng vào càng hăng
Chị em nếu thích nhớ hoan
hô một tiếng, anh sẵn sàng xuất ngay (xuất thơ).
Em con phai co gang nhieu hon nua moi ra duoc cau tho "doi thanh 8 tieng" nhu cua su phu...
Ối giời ơi, mụ 3T ơi, tôi cười lăn cười bò, thế này thành thơ gì thế hả mụ?
em MR không biết em 3T thiên tài Bút Tre mới được khai quật đó à :D
He he, không hổ danh là 3T, anh bê vào HTT lại giúp em rồi đó =)) . Tinh hoa chữ nghĩa đầy chất xám sao lại lãng phí được :D
http://hoitheuthua.net/diendan/showthread.php?p=188509#post188509
Thôi anh Tử ơi anh là nam nhi đại tài ở chốn hoa thơm bướm lượn, anh nói gì cũng duyên chứ em mà cứ Bút Tre vào đấy thì đúng là vô duyên quá hixhix... nhất là lúc chị em đang lãng đãng cùng mùa thu Hà Nội. Em ko có mùa thu Hà Nội thì lấy đâu ra ý tứ, lần lẩn thẩn gần nhất là vơ vẩn với mùa hè 2005, từ đó đến giờ hồn thơ chết tiệt rồi... cho đến giờ, chỉ nghĩ được thơ nhí nhố thôi. Em chui vào đây post cho "tự nhiên" vậy hehe.
Vô Hình Lãng Tử, anh thật dê (dễ)
chịu! Chị em nào cũng cứ mê
mần (mẩn), tay anh khéo, ngòi anh nhọn
Lăn lăn lộn lộn ( =)) =)) ) sướng tê tê...
Anh muốn làm cho chị em vui
tươi, mát tâm hồn những lúc chơi
vơi, và thích thú khi anh hứng
Phóng ầm ầm chẳng phải nghỉ ngơi (nghĩ ngợi)... (là phóng bút nhé!)
Tại thấy chị em yêu anh quá, mà anh cũng yêu chị em ko kém, nên mới ra bài thơ này.
Ai tai!
Ra mình có khiếu Bút Tre
Bắt đền anh Tử đã se duyên này
Em xin đứt gánh từ đây
Kẻo mai thi trượt cả ngày Bút Tre...
Ahhhhh, em 3T mần Bút Tre hay quá :D, hơn cả sư phụ rồi. Cho em làm sư chính luôn, anh làm phụ thôi :))
Thế để anh lập 1 entry ở blog này, anh đối ẩm Bút Tre với em riêng cho tự nhiên :))