Có anh bộ đội Pháo binh yêu một cô gái gần đơn vị mình. Bình thường chẳng sao, thế nhưng cô gái thì lại có nhiều chàng trai địa phương theo đuổi. Có lẽ anh lính tán dẻo hơn nên cô gái hài hước mà nói rằng:
Chiến tranh thì mặc chiến tranh
Riêng em vẫn cứ yêu anh không quần. (Không Quân)
Và anh lính cũng chẳng vừa đâu nhé:
Em ơi nhớ lấy điều này
Pháo anh ngóc suốt cả ngày lẫn đêm.
Bị "bắt nhầm" trong vụ yêu đương, cô gái dặn chàng trai cẩn thận hơn, đặc giọng ... xứ Nghệ:
Anh ơi đừng có nói ra
Vụ em to lắm, anh tha hồ sờ...
(Vụ của em to lắm, anh tha hồ mà sợ)
Chàng trai cũng lém lỉnh không kém:
Nhìn em rất thấy đáng yêu
Cho nên anh chẳng nói điêu bao giờ
Tình yêu nên anh chẳng sờ (sợ)
Cho nên em cố giúp đờ anh nghe... (giúp đỡ)
(ST)
"Anh đi công tác Pờ lây
cu dài dằng dặc biết ngày nào ra"