Ở một nơi núi thò chân xuống biển
Khoảng trống nhỏ nhoi là bãi cát ta ngồi
Em yêu núi còn anh thì thích biển
Tự bao giờ núi và biển sinh đôi.
Núi lấn biển cứ nhoài người ra mãi
Biển xô vào nên sóng vỗ âm vang
Em yêu núi nên ngồi ngăn sóng lại
Anh dang tay sợ núi lấn ra dần.
Ta đâu biết núi một đời yêu biển
Gió đại ngàn tâm sự mấy nghìn năm
Biển thầm lặng nằm tương tư dáng núi
Nỗi u hoài thành sóng vỗ mênh mang.
Bãi cát ta ngồi nhỏ nhoi như vạt áo
Là đại dương của biển đấy em ơi
Là lưng thấp đèo cao núi không leo nổi
Biển kế bên mà chẳng thể ôm vào.
Cái khoảng cách giữa hai ta cũng vậy
Một găng tay dù vời vợi muôn trùng
Em xích lại hay chờ anh xích lại
Biển xô vào sao núi cứ phân vân?
Nếu lỡ hẹn, biển vẫn nằm nguyên đấy
Sóng ra khơi rồi sóng lại quay về
Núi giận dỗi, núi chẳng đi đâu được
Trói buộc rồi tình ái với nhiêu khê.
Anh yêu biển nhưng anh không là biển
Khi xa nhau dẫu biết lối quay tìm
Em yêu núi và em không là núi
Bước chân nào dừng lại với thời gian!
Cho nên núi dẫu thò chân xuống biển
Vẫn chừa ra một khoảng trống ta ngồi
Em yêu núi còn anh thì thích biển
Vẫn để dành một nỗi nhớ chia đôi.
Phan Thị Thanh Nhàn
10 comments
Post a Comment
Bạn có thể chèn các biểu tượng cảm xúc cho lời bình của mình bằng cách gõ các ký tự như bảng chỉ dẫn sau:
:) | :D | :)) | =)) | ;)) | ;;) | ;) | :p | :X | :-* | :"> |
:( | :(( | =(( | :-o | 8-} | >:) | B-) | 8-X | :-" | :-w | More... |
Đọc bài này làm em nhớ đến bài Xa cách của Xuân Diệu quá!
"Dầu tin tưởng chung một đời, một mộng.
Em là em; anh vẫn cứ là anh.
Có thể nào qua Vạn Lý Trường Thành
Của hai vũ trụ chứa đầy bí mật."
Mình thì nhớ đến 1 đoạn trong bài "Biển và em" của Trần Nhất Linh
Anh là biển
Mênh mông và sâu thẳm
Biển bao la
Trải rộng đến chân trời
Cõi lòng biển
Như vực sâu không đáy
Biết bao giờ
Hiểu thấu được biển xanh
Biển tự do
Phong lưu và phóng khoáng
Thích tự đến và cũng thích tự đi :)
Bài này hay anh ạ! Đọc xong nhớ biển VN quá, chỗ nào cũng có núi thò chân xuống biển hết á, nhất là biển miền Trung! :D
Ôi, cả 1 bài dài ngoằng kia rồi đủ thứ khác anh đọc cũng thấy thua 2 câu Bút Tre này:
Ước gì em hóa ra lò
Còn anh là củi anh thò vào em :)) =))
Đơn giản, súc tích, ý nghĩa cũng chẳng thua kém cụ thi sĩ nào :P 8-X
Tặng người miền biển
http://a.imageshack.us/img64/4145/mitdac0021.jpg
Ẩn dưới đám bềnh bồng kia là những ngọn núi,em chụp lúc ngồi trên ô tô
Anh đã coi nhiều cảnh núi thò chân xuống biển, không biết cảm nhận về núi thọc mây này sao nữa :) :D
Tks em HN :-*
Nhớ câu thơ của anh MR: "Núi ấp ôm mây, mây ấp núi..." nên cảm nhận của anh ngắm cái ảnh em chụp ra thơ thế này:
Ước gì em hóa ra mây
Còn anh là núi ấp ngày ấp đêm.
Dù ngày tận thế kề bên
Mây và núi vẫn ôm đêm ôm ngày :)) =)) :P
Núi ấp mây sà xuống đường
Lối đi mù mịt lại thương bác tài
Bực mình bác bảo chúng bay
Ôm đêm thì được chứ ngày......để bác nhìn đường bác lái xe :D
P/S: Hồi nãy đến giờ liêu xiêu
Coi miệng anh chúm đáng yêu chưa kìa
Lái xe thì mặc lái xe
Ôm mây việc núi, không nghe bác tài =))
Chúm thêm mấy cái thật dài :-* :-* :-*
Đủ liều chết lịm, ôm hoài em mây. :)) =)) :P
Ba phát lịm hẳn rồi đây
Bốn phát không khéo lên mây mấy lần
Đúng là không hổ Núi tân
Tình cho phóng khoáng chẳng ngần ngại chi
Chết chết....8-X...:D
Lịm rồi kêu "chết" là sao? ;))
Chúm chưa đủ độ vẫn thều thào ư =))
Quả này xuống núi không tu,
Ôm mây cho đã thiên thu bạc đầu =)) :))