Ôm em tròn một vòng tay
Ngoài kia tuyết đổ trong này nồng hương
Cổ em da trắng dị thường
Anh nghe sóng vỗ thân thương vô bờ.
Hôn em nụ rất tình cờ
Về anh chết lặng từng giờ tê mê
Thơm thơm lên mái tóc thề
Đôi môi cháy bỏng còn nghe hương nồng.
Xuân nào nắng ấm ven sông
Nằm trên thảm cỏ phiêu bồng ngó mây
Ơi em dưới mấy tàn cây
Dấu chân kỷ niệm còn đầy lối xưa.
Đêm nào ướt lạnh dưới mưa
Đường khuya phố vắng anh đưa em về
Xưa sao mình thấy cận kề
Giờ sao cách trở sơn khê mịt mù.
Hôm nay trời đã vào Thu
Một mùa thương nhớ chừng như võ vàng
Hẹn hò đâu nữa rộn ràng
Nụ hôn ngày cũ bàng hoàng sao quên.
Hồ Công Tâm
Post a Comment