"Dù bị đau đớn quằn quại, tôi vẫn tha thiết yêu thương trần gian điên dại này"



Phóng viên: Thưa anh, điều anh lo lắng nhất là gì?
Bò: Là làm thế nào để tôi giữ được bản sắc của tôi. Bò phải ra bò, không thể ra trâu hay chó, mèo, gà, vịt…
Phóng viên: Đúng thế. Không ai ăn phở bò nếu như không có mùi đặc trưng.
Bò: Chả riêng phở đâu, bất cứ lĩnh vực gì cũng vậy. Chẳng hạn như Điện ảnh.
Phóng viên: Ối trời, Điện ảnh thì liên quan thế nào đến bò? Hay nói chính xác hơn, đến bản lĩnh giữ gìn bản sắc của bò?
Bò: Dạ thưa, có đấy ạ. Nhà báo biết vừa qua, rất nhiều bộ phim Việt Nam hợp tác sản xuất với Trung Quốc không?
Phóng viên: Biết.
Bò: Tất cả các bộ phim ấy đều là câu chuyện của Việt Nam. Do đó, phần lớn tiền của phim, nếu không muốn nói là tất cả, cũng là tiền Việt Nam. Phía Trung Quốc chỉ góp về kỹ thuật, bối cảnh, đạo cụ mà thôi.
Phóng viên: Đúng vậy.
Bò: Lý thuyết thì thế, nhưng trên thực tế, các ông đạo diễn Việt Nam ngoài hiện trường chả có tiếng nói gì. Ông thì ú ớ vài câu, ông ngồi im thin thít. Để phía đối tác hò hét, chỉ huy, làm tất cả.
Phóng viên: Trời ơi, có chuyện đó nữa sao?
Bò: Có lâu rồi. Có nhiều rồi. Và trong giới Điện ảnh, hầu như không ai không biết "bí mật" này.
Phóng viên: Vậy sao không ai lên tiếng?
Bò: Tôi cũng tự hỏi câu đó? Sao không ai lên tiếng nhỉ? Bò như tôi, mồm còn bận phải nhai lại, chứ người thì sao? A, thì ra cũng có một số người giống bò, có khả năng nhai lại, nhưng không phải nhai lại cỏ, mà là nhai lại văn hóa.
Phóng viên: Tức thật.
Bò: Hiện tượng các đạo diễn bù nhìn rơm quá lộ liễu có thể thấy rất dễ dàng và nếu ta để ý sẽ nhận ra những bộ phim đó không bao giờ do đạo diễn Việt Nam nổi danh đứng tên, bởi nếu có chút "danh" và chút "dự" thì không ai chịu ngồi yên cho kẻ khác lấy tên mình ra kinh doanh cả.
Phóng viên: Nghe chuyện này tôi bực quá. Tôi biết nông dân có bù nhìn giữ dưa ở ngoài đồng, nhưng ai ngờ Điện ảnh cũng có bù nhìn, mặc dù không có… dưa.
Bò: Khôi hài nhất là tôi thấy có ông giám đốc hãng phim còn lên báo chí phét lác, kể rằng Đoàn phim của ông sang Trung Quốc "kiên cường, mạnh mẽ" ra sao. Trong khi thực tế, đạo diễn của ông ngồi im như cục đất. Mà thử hỏi làm sao không ngồi im khi quay phim người Trung Quốc, ánh sáng, hóa trang, phục trang…rất nhiều khâu cũng Trung Quốc luôn.
Nền Điện ảnh chúng ta yếu kém, cần học tập người khác là điều tất nhiên, nhưng đến mức độ để thiên hạ thao túng hết liệu có nên chăng? Đó là chưa kể, đồng tiền ít ỏi của Việt Nam làm sao phải tiêu trên đất Việt Nam, đằng này họ thi nhau "kích cầu" cho thiên hạ. Chả có quốc gia nào dùng ngân sách công như vậy cả.
Phóng viên: Đúng không?
Bò: Đúng. Ví dụ như nước Pháp có tài trợ cho phim Việt thì phần lớn cũng có luật lệ để đồng tiền ấy phải tiêu trên nước Pháp. Tôi rất ngạc nhiên khi ở ta nhà nước cấp ngân sách sau đó các đoàn phim cứ tự do làm gì thì làm.
Phóng viên: Anh ơi, dân gian ta có câu: "Lơ ngơ như bò đội nón".
Bò: Chả cần nón, chỉ cần xem phim tôi đã lơ ngơ rồi.


Lê Thị Liên Hoan

0 comments

Post a Comment

Bạn có thể chèn các biểu tượng cảm xúc cho lời bình của mình bằng cách gõ các ký tự như bảng chỉ dẫn sau:
:) :D :)) =)) ;)) ;;) ;) :p :X :-* :">
:( :(( =(( :-o 8-} >:) B-) 8-X :-" :-w More...